Bác sĩ nói: “Kết quả xét nghiệm nước tiểu dương tính là có thai, siêu âm chưa thấy có biểu hiện gì nên hẹn cô tái khám.”
Khi những lời này nói ra, cả Bạch Nhược Hi và Trần Tĩnh đều sững sờ, kinh ngạc.
Cả hai thật lâu vẫn không phản ứng lại.
Lúc này Bạch Nhược Hi không nghe thấy bác sĩ nói gì, đầu óc trống rỗng, điều bất ngờ ập đến khiến cô không lường trước được.
Trần Tĩnh không khỏi nở nụ cười vui mừng nghiêng người về phía trước, cẩn thận nghe bác sĩ dặn dò, trong lòng âm thầm ghi nhớ lời dặn của bác sĩ.
Bạch Nhược Hi cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, vừa kích động vừa buồn.
Cảm xúc lẫn lộn khiến cô không kiềm chế được, hai hốc mắt đỏ bừng, nước mắt giàn giụa.
Cô cúi đầu, bất giác sờ lên bụng của mình, cảm thấy thật kỳ diệu.
Cách đây vài tháng, cô vừa trải qua nỗi đau mất con, không hề có sự chuẩn bị cho đứa bé tiếp theo lại đột ngột ập đến, lúc này ba của đứa bé cũng không ở bên cạnh cô.
Cô kìm nén những giọt nước mắt xúc động ở hốc mắt, trong lòng lẩm bẩm: “Bảo bối, sao con lại đến đột ngột như vậy, mẹ chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì cả, mẹ sẽ nói với ba của con thế nào đây? Ba con biết chắc sẽ rất vui đó.”
Sau khi nghe bác sĩ căn dặn, Trần Tĩnh nắm tay Bạch Nhược Hi trở về.
Trên đường về nhà, Trần Tĩnh liên tục hỏi Kiều Huyền Thạc khi nào con trai sẽ về nhà và nóng lòng muốn báo tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/786131/chuong-424.html