Kiều Huyền Thạc hừ lạnh một tiếng, đáy lòng lại đổi mới nhận thức về người phụ nữ này.
Hay cho một chiêu ‘quân pháp bất vị thât, giữ gìn danh dự.
Kiều Huyền Thạc xem như triệt để nhìn thấu độ mưu mô xảo quyệt của cô ta.
Chị gái mình mà cũng dám bán đứng, vậy còn ai mà không dám bán đứng nữa?
Dễ dàng từ chứa chấp tội phạm truy nã biến thành người tố cáo.
Sắc mặt của Kiều Huyền Thạc càng lạnh lùng hơn.
Doãn Âm quát: ‘Lùi lại cho tôi, lùi lại, nếu không tôi sẽ giết nó đấy”
Giọng nói phẫn nộ mất khống chế của cô ta truyền đến, ép Doãn Nhụy tới gần xe hơn.
Thấy Doãn Âm lại sắp thoát khỏi tay anh lần nữa, Kiều Huyền Thạc không thể nào chấp nhận được chuyện như này lặp đi lặp lại. Anh chậm rãi cầm lấy bộ đàm, giọng trầm thấp uy nghiêm: “Nhắm vào cánh tay, đùi, vai trái…”
Lính bắn tia chờ lệnh lập tức chuẩn bị trạng thái kỹ càng, nhắm vào Doãn Âm.
Mà cảnh sát nghe thấy mệnh lệnh của Kiều.
Huyền Thạc thì rất hoảng sợ, sợ sẽ xảy ra vấn đề gì, lo lắng nhìn xung quanh, sau khi nhìn kĩ mới phát hiện, thì ra trên mái nhà của những nhà dân xung quanh có rất nhiều lính bần tỉa mai phục.
“Đại tướng, không thể nổ súng được, con in ở trong tay cô ta, không thể.
Đang nói, anh ta thấy đôi mắt Kiều Huyền Thạc lạnh băng giá, đành thôi.
Lúc này anh ta mới phát hiện bộ đội đặc chủng đã sớm bao vây nơi này, là bọn họ phá hỏng kế hoạch của đối phương, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/786030/chuong-323.html