Sáng sớm. Khi sương mù vừa tan, mặt trời ấm áp đã từ từ
lên cao, những người lao công đã sớm vất vả đã dọn dẹp sạch sẽ đường
phố. Các cô dì chú bác tập thể dục buổi sáng trong công viên cũng lần
lượt đến nơi, họ bắt đầu phấn chấn rèn luyện.
Tại một tiệm cắt tóc trên đường phố không có gì nổi bật
vừa mới mở cửa, còn chưa kịp dọn dẹp vệ sinh, đã có một cô gái xinh đẹp
đứng đợi rất lâu. Chủ tiệm tóc sửng sốt nhìn người đẹp tóc dài trước
cửa, dừng một chút mới chậm rãi nói: “Người đẹp, cô… cô có việc gì sao?”
Bạch Nhược Hy cười nhạt, vươn tay mở lòng bàn tay. Với
tờ tiền mệnh giá trên lòng bàn tay, cô nhẹ nhàng nói: “Ông chủ, trên
người tôi chỉ có mỗi tờ tiền này thôi. Ông giúp tôi cắt tóc được không.” Ông chủ cau mày nhìn tờ tiền trong lòng bàn tay cô, lại nhìn khuôn mặt
trắng hồng của cô, bối rối: “Ít tiền này không đủ gội đầu!”
Bạch Nhược Hy cười hỏi: “Tôi có đẹp không?”
“Đẹp.” Ông chủ không chút do dự nói.
Cô cười hỏi: “Phụ nữ xinh đẹp không được giảm giá sao?”
“Cái này…” Ông chủ càng thêm không biết làm sao, bình
tĩnh nhìn Bạch Nhược Hy từ trên xuống dưới, nhìn cô lại ăn mặc sang
trọng, tao nhã và giản dị, không giống một người chỉ có chút tiền trên
người!
Bạch Nhược Hy sắc mặt đột nhiên thay đổi, lần đầu tiên
dùng nhan sắc để bán độ dễ thương thế nhưng thất bại, buồn bực: “Vậy
chút tiền này có thể cho tôi mượn dụng cụ làm tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/785880/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.