Nhìn Bạch Nhược Hy quẫn trí, cực kỳ bi thương, Doãn Đạo
nhất thời ngẩn ra. Bạch Nhược Hy quỳ lạy anh ta, dùng sức mà hướng xuống mặt đất, khóc lóc: “Cầu xin hãy trả video lại cho tôi, dù điều kiện như thế nào tôi cũng đáp ứng anh, xin anh … làm ơn …”
“Để em rời xa Kiều Huyền Thạc, em có thể làm được sao? ”Bạch Nhược Hy ngẩng đầu lên nhìn Doãn Đạo.
Doãn Đạo nhìn người phụ nữ trên mặt tràn đầy nước mắt,
trong lòng lại thêm đau xót, nhất thời muốn nói cho nàng biết không có
video nào cả, cũng chưa từng xảy ra vấn đề gì cả, chỉ là bị cô đè lên
giường hôn một hồi liền ngất đi, hắn cũng chỉ ngồi sô pha cả đêm như
vậy.
Sau khi suy nghĩ, cuối cùng anh ta vẫn là lựa chọn giúp
Doãn Nhụy, bóp méo sự thật. Bạch Nhược Hy dở khóc dở cười, trái tim như
bị ngàn kiếm đâm thủng, vừa đau vừa hận:
“Thân thể dơ bẩn của tôi sao có thể xứng với Anh Ba?”
Doãn Đạo sắc mặt đột nhiên thay đổi, tức giận hỏi: “Cái gì dơ bẩn? Ý của em là tôi đã làm bẩn em?”
“Không, là tôi đã làm ô uế anh.” Bạch Nhược Hy khóc lóc
lấy lòng, nghẹn ngào nói: “Xin hãy trả lại video cho tôi, xin hãy giúp
tôi che giấu tất cả chuyện này.
“Tôi không làm được. Đây là đoạn video em bò lên giường
tôi, dụ dỗ tôi. Nếu như đưa em rồi, nhỡ em lại quay lại kết tội tôi
cưỡng bức em, chẳng phải tôi có rơi xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa
sạch được sao?” Doãn Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/785877/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.