Bạch Nhược Hy xông vào phòng,
đứng trước gương nhìn hình ảnh
của mình trong đó. Bản thân vừa
quẫn bách lại xấu hổ giống như một
đứa ngốc vậy.
Hai tay cô ôm lấy gương mặt đỏ
hồng. Cả người như phát sốt, hít thở
khó khăn.
Sống cùng với nhau, rốt cuộc vẫn
bất tiện. Sống dưới một mái hiên
cuối cùng cũng sẽ gặp mặt. Sau này
anh kết hôn với Doãn Âm rồi, cô lại
càng thêm khó chịu.
Dùng sức vỗ vỗ mặt, Bạch Nhược
Hy thở ra nỗi bức bối trong lòng,
lẩm bẩm nói với chính mình:
“Bạch Nhược Hy, mau tỉnh lại đi.
Người đàn ông đó không phải là
người mày có thể với tới. Ít mơ
mộng đi, mau chóng tìm ra hung
thủ trả lại sự trong sạch cho mẹ.
Sớm chút rời khỏi nơi này cũng là
sớm thoát khỏi đau khổ.”
“Đệ Ca”
Ngôi nhà cao tâng này là nơi tụ họp
cao cấp.
Bên trong là một chỗ ăn chơi nghỉ
ngơi, thuộc loại tiêu phí xa xỉ, chỉ
nhận hội viên, không nhận khách
ngoài. Phí hội viên hằng năm là một
triệu. (*)
(*) Một triệu nhân dân tệ tương
đương 3 245 962 772 VND.
Phí thường niên một triệu. Khoản
tiền này có biết bao nhiêu ông chủ
doanh nghiệp vừa và nhỏ đều
không thể nào kiếm được một triệu
trong một năm, càng không cần nói
tới người thường. Có thể trở thành
hội viên ở đây đều không phải là
người bình thường.
Bạch Nhược Hy lại lân nữa theo
Đường Lập Đức tới “Đệ Ca”, rất
không may là bị ngăn lại ngoài cửa.
Trước cửa kính sáu tâng dựng một
cái bình cổ cực lớn. Bạch Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/785721/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.