Hai người đứng bên lề đường, bên tai vang lên tiếng xe cộ qua lại trên con đường này. 
Thi Hảo nhìn thẳng vào mắt Lương Tây Kinh, giờ đây nhịp tim cô dồn dập như đánh trống. 
Cô đã từng nói với Ôn Ỷ rằng một người có thích cậu hay không, cậu có thể cảm nhận được thông qua cử chỉ và hành động của người đó. 
Ngược lại, cậu có thích ai đó hay không thì trái tim cậu hiểu rõ nhất. 
Chuyện bản thân mình thích Lương Tây Linh, Thi Hảo không có cách nào có thể lừa mình dối người. 
Cô thích anh, hơn nữa còn rất khó có thể dằn lòng từ chối lời nói vừa rồi của anh. 
Trong lòng cô thản nhiên thừa nhận chuyện này, Thi Hảo thở dài một hơi đầy nặng nề: “... Nếu tối nay em vẫn nói không đồng ý thì sao?” 
Cô cố ý nói như vậy để xem anh sẽ xử lý như thế nào. 
Lương Tây Kinh rũ mắt nhìn xuống: “Đây là lời thật lòng của em sao?” 
“...” 
Trước câu hỏi này của anh, Thi Hảo có phần nghẹn lời không biết nên nói gì, trong lúc cô còn đang xem nghĩ xem mình nên nói thế nào thì Lương Tây Kinh đã giơ tay ra trước. 
Buổi tối gió rất to, anh đưa tay ra, lòng bàn tay thô ráp đầy những vết chai của anh lướt qua gương mặt trắng nõn của cô, mang đến cho cô một xúc cảm tê tê dại dại. Hô hấp Thi Hảo hơi ngừng lại như hẫng một nhịp thở, cô trơ mắt nhìn anh vén sợi tóc hai bên gò má cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-khong-ten/2859454/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.