“Chúng ta đi được chưa?”
“Ừ.”
Kanae mỉm cười.
“Chắc nó sẽ khác với những chỗ chúng ta từng đi? Thật trông chờ, tôi rất muốn đi quán bar ít nhất một lần.”
“Tuyệt.” Mắt Yuichi trợn to, nói. “Khéo léo tránh đi mọi người như thế, vậy mà tôi đã nghĩ cậu là đồ ngốc! Tôi đã tưởng mình hiểu biết cậu.”
“Cậu luôn mất lịch sự như vậy, Yuichi … ” Kanae đốp chát lại. “Mặc kệ cậu cố gắng cỡ nào thì tôi sẽ không lọt vào bẫy của cậu đâu.”
“Bẫy? Tôi không làm bẫy gì hết.” Yuichi nhấp ngụm cà phê. “Tôi chỉ là thành thật, chỉ muốn chúng ta là một cặp đôi thật sự. Nếu điều đó khiến cậu thấy phiền thì tôi sẽ ngừng ngay.”
Kanae không trả lời, tiếp tục vùi đầu ăn bữa trưa của mình. Trả lời thêm bất cứ câu hỏi nào của Yuichi thì cậu sẽ chỉ tự đào hố chôn mình.
“Hôm nay cậu có lớp không?”
“Có, tới tiết năm, còn cậu?”
“Chỉ tiết ba, khi nào học xong tôi sẽ đi về nhà.”
“Này, lạnh lùng quá vậy, chờ tôi với.”
“Tôi phải giặt giũ dọn dẹp nên cần đi về nhà, tôi không rảnh chờ cậu.”
“Ừm, tôi cũng không muốn đi nhưng không thể cúp tiết thứ năm này. Đúng rồi! Tôi sẽ đưa chìa khóa nhà cho cậu, cậu hãy chờ trong nhà của tôi.”
“Tôi không biết làm xong sẽ mất bao lâu nên không chờ ở nhà cậu được đâu.”
Yuichi tặc lưỡi nói.
“Tôi có một ước mơ, có người yêu chào đón mình về nhà.”
“Cậu thôi đi được không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngu-than-the/2139962/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.