Editor: Jolie Phạm
Beta: Jolie Phạm
Giọng của Lâm Khinh rất nhẹ, thậm chí gần như không nghe được gì.
Gió đêm lay động làn tóc cô, những sợi tóc bay ra trước mặt, rất nhanh được cô vén lên lộ ra cặp mắt ngượng ngùng nhưng thẳng thắn.
Tình yêu toát ra, mà tất cả lý do đều là anh.
Lạc Dĩ Hành khó tin vào những gì mình nghe thấy.
Lâm Khinh nhìn chằm chằm anh mấy giây, rốt cuộc bị xấu hổ đánh bại, cúi xuống nhìn vào mũi chân.
Cứu với! Cô nói cái gì vậy chứ?!
Là một người trưởng thành, Lâm Khinh cảm thấy mình vẫn có năng lực tự chủ, nhưng có những thời điểm cô sẽ không kiểm soát được lời nói và hành động của mình.
Từ lúc suy nghĩ đến lúc buộc miệng thốt ra chưa tới mấy tiếng đồng hồ.
Người cách cô không xa vẫn không đáp lại, Lâm Khinh liều mạng nắm lấy góc áo của mình, trái tim đang đập nhanh cũng dần bình tĩnh lại.
Có vẻ như là không muốn...
"Thật ra, cái này, em...
Còn chưa nói xong, nháy mắt cô chỉ cảm thấy mình bị ôm sát trong vòng tay, rất nóng.
Hai tay đặt trên eo và lưng cô gần như run rẩy, một cái đầu xù xù cọ vào cổ cô, có khí chất độc nhất vô nhị chỉ thuộc về anh, muốn quấn lấy cô.
Anh cực kỳ yêu việc để cô mang theo mùi hương của mình.
Tương tự như vậy, anh cũng rất yêu thích việc có thể mang theo hơi thở của cô.
"Khinh Khinh..." Anh thoả mãn thở ra một hơi, âm cuối còn có chút run rẩy.
Lạc Dĩ Hành chưa bao giờ ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngu-hoa-hong/397624/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.