Editor: Jolie Phạm
Beta: Jolie Phạm
Lâm Khinh tạm thời gác lại những suy nghĩ đó, cô lập tức ngồi dậy, hai mắt mở to.
Nhìn hai chữ trên điện thoại, cô dụi mắt để chắc chắn mình đã đọc đúng rồi mới nhận điện thoại.
"Alo, cô ạ!" Giọng cô có chút kích động.
Từ khi về Trung Quốc tới nay, cô đã cắt đứt liên lạc với Tống Bội, lịch sử tin nhắn trên WeChat dừng ở ngày cô về nước, sau đó không có tin nhắn mới nào nữa.
Đối với người giáo viên này, Lâm Khinh vô cùng cảm kích, chính nhờ bà mà những khó chịu, khó khăn khi ở một mình nơi đất khách mới được giải quyết.
"Lâm Khinh, đã lâu không gặp." Tống Bội gật đầu, giọng nói vẫn nhẹ nhàng như xưa: "Em sao rồi?"
"Vẫn tốt ạ..." Cô buột miệng thốt ra theo bản năng, nhưng trong đầu lại hiện lên dáng vẻ Lạc Dĩ Hành, cô ngừng một chút, mỉm cười: "Vâng, cũng không tệ lắm ạ."
"Có phải chuyện của Lạc Dĩ Hành không?"
"Cô giáo, sao cô..." Lâm Khinh lại mở to hai mắt, nhất thời còn nghĩ mình nghe lầm.
"Chuyện của mấy đứa đang ồn ào trên mạng, sao, cô nói trúng rồi hả? Ha ha ha, Lâm Khinh của chúng ta cuối cùng cũng đã ngộ ra rồi." Tống Bội sao lại không hiểu rõ học sinh của mình, bà nhìn báo cáo trên tay, không kìm được trêu ghẹo vài tiếng.
Quả nhiên đầu bên kia truyền tới một vài tiếng động luống cuống, Tống Bội đặt báo cáo xuống và nói: "Được rồi, đừng kích động. Hôm nay cô cũng gọi vì chuyện này, mấy đứa trẻ tuổi các con thật là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngu-hoa-hong/397619/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.