Editor: Jolie Phạm
Tiếng ve kêu vào mùa hè lúc nào cũng ồn ào, lắc lư theo tiếng hát của thanh xuân.
Trái tim tuổi mười tám không thể chịu đựng được quá nhiều thứ, chỉ một chút bọt khí say đắm sẽ khiến nó nhảy lên liên tục.
Chàng trai Lạc Dĩ Hành biết động lòng là như thế nào, nhưng không biết sẽ có một ngày nó lại xảy đến với anh theo cách dữ dội thế này.
Chính Lâm Khinh đã đánh thức anh.
Sự bất ngờ và nghi hoặc chưa kịp hỏi đã được thay thế bằng nỗi lo lắng vô hạn.
Lần đầu tiên vào lúc anh tháo chiếc mũ trùm đầu lớn kia, lần đầu tiên nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Cô gái rất nhẹ, thậm chí làm anh hoài nghi người trong ngực không thật sự tồn tại.
Vài năm sau, dù không được tính là một nụ hôn nhưng cho dù thời gian có trôi qua bao lâu đi nữa thì anh vẫn mãi nhớ về nó.
Rõ ràng giống hệt khuôn mặt mướt mồ hôi giấu sau chiếc đầu hình gầu.
"Lạc Dĩ Hành, cậu có ấn tượng gì về mình không?" Lâm Khinh dựa vào lan can khẽ nhắm hờ mắt.
Ký ức đột ngột kết thúc, Lạc Dĩ Hành cúi đầu, đối diện với dòng sông Tấn Giang bên cạnh cô.
Gió ở Tấn Giang rất dịu dàng, giống như cành liễu trong mùa xuân.
Lạc Dĩ Hành liếc mắt nhìn Lâm Khinh gật đầu, "Nhớ rõ."
"Thật sao? Mình còn tưởng cậu không biết mình." Lâm Khinh thở dài, nhìn về phía anh: "Thật ra ban đầu mình không có ấn tượng về cậu."
"Vậy sao?" Anh hỏi lại.
"Có lẽ vì hồi cao trung mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngu-hoa-hong/397604/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.