*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Con Trỏ Chuột đi tới, ngồi xuống đối mặt với hắn. Hắn đưa tay ấn lên khóe môi của mình, đầu ngón tay run run. Không… Không được. Vì sao lại mơ như vậy? Bởi vì mùi nước hoa của Đông Quân, nên mới mơ thấy Đông Quân, điều này hắn có thể hiểu được. Trên thực tế, trước khi hắn ngủ có miên man suy nghĩ, đã nghĩ đến anh rồi. Hắn không nghĩ tới là mình sẽ mơ thấy cảnh tượng ly kỳ như vậy, thậm chí còn có cử chỉ thân mật với Đông Quân. Hắn nằm xuống giường một lần nữa, dùng tay chặn mắt, không nhìn không nghe không nghĩ. Mình không có tính hướng gì cả, điểm này hắn có biết, dù sao hình như từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng có rung động tình cảm gì. Lúc từ chối người khác theo đuổi, hắn đã từng công bố mình là kẻ yêu mã nguồn, đây có lẽ là thật, hắn thích loại vật này. Kết cấu chặt chẽ của máy tính có mị lực không thể tả, lúc hắn còn nhỏ đã biết cả đời này mình sẽ đắm chìm trên đó. Nhưng Đông Quân thì không được, Lâm Tầm không có chứng vọng tưởng, không cảm thấy mình sẽ có quan hệ vượt quá tiền bối hậu bối gì đó với Đông Quân. Hắn tầm thường không có gì lạ, mà Đông Quân lại không phải. Lâm Tầm cảm thấy người nào đối mặt với Đông Quân cũng sẽ có chút cảm xúc tự ti. Căn cứ vào miêu tả của truyền thông, nhiều năm qua Đông Quân vẫn luôn duy trì trạng thái độc thân, hắn cảm thấy đây là điều đương nhiên — hắn không nghĩ ra Đông Quân sẽ thích người như thế nào. Tóm lại, không thể. Lâm Tầm bỏ tay ra, quỷ thần xui khiến, trước mắt hắn lại hiện ra một màn trong mơ, trong lòng có chút sợ hãi. Chai nước hoa được đặt trên tủ đầu giường, thân chai tuyết trắng rất dễ thấy trong ánh đèn mờ tối, đưa tay là có thể cầm được… giống như đang dụ dỗ hắn cầm lấy nó vậy. Hắn quay đầu đi chỗ khác, không nhìn nó nữa. Con Trỏ Chuột trắng tinh đứng ở một bên, thấy hắn nhìn mình, nhẹ nhàng “meo” một tiếng, đi tới. Hôm nay là ngày thứ tư. Ngày thứ mười, Đông Quân sẽ trở về đón nó đi. Vì thế sau này, dường như sẽ không có cơ hội và lý do gọi video nói chuyện phiếm mỗi ngày với Đông Quân như bây giờ nữa. Lại nghĩ, trải nghiệm mười ngày cũng sẽ như giấc mơ kia, hết thời gian sẽ nhẹ nhàng tan biến. Lâm Tầm cũng không phải là người đa sầu đa cảm, hắn chỉ muốn mười ngày này lâu hơn một chút thôi. Lần này hắn thật sự không ngủ được. Lâm Tầm không ngủ được, cầm điện thoại lên, mở QQ đã lâu không vào. Bên trong có một nhóm tên là “Nhóm 17 lẳng lơ nhà Đông Quân”, trong nhóm có 3000 người. Hắn ấn mở. Rõ ràng đang lúc rạng sáng, nhưng trong nhóm chat vẫn điên cuồng nhắn tin — các cô gái luôn tràn đầy tinh lực. Vào nhóm, hắn liền bị vô số “Tui có thể” chiếm hết màn hình. Lướt lên trên rất lâu, hắn mới tìm được đầu nguồn “Tui có thể”. Đông Quân có mặt trên một diễn đàn quốc tế nào đó ở Canada, người gửi ảnh là một phóng viên truyền thông khoa học kỹ thuật, cũng ở Canada. Trước ánh trăng ven hồ, cô nàng kia điên cuồng chụp ảnh Đông Quân, chỉnh sửa, gửi vào trong nhóm. — không sai, đây là một nhóm fans của Đông Quân, nhiều năm qua vẫn luôn sinh động đứng đầu trong việc theo đuôi Đông Quân. Giới hạn cao nhất của nhóm QQ là ba ngàn người, năm đó Lâm Tầm tham gia, hệ liệt “nhà lẳng lơ” đã kéo dài đến nhóm thứ 17 — khi đó địa vị của “Ngân Hà” còn chưa thành mặt trời ban trưa như bây giờ. Còn bây giờ, Lâm Tầm phỏng đoán số lượng nhóm đã lên đến trên một trăm rồi. Hắn lưu tấm hình kia, sau đó lướt xuống dưới, muốn nhìn xem hôm nay fans vợ của Đông Quân đang điên cái gì. Bà chủ Ngân Hà: Tháng này DC có tuần diễn ở Trung Quốc, đây là lần thứ nhất trong mười mấy năm qua nhỉ. Mấy chụy nói xem quan hệ của Đông Quân và ông ta có hòa hoãn hay không? Ngay sau đó, vị “Bà chủ Ngân Hà” này gửi đến một đường link, tên đường link là nhà soạn nhạc nổi tiếng Đông Thầm sắp dẫn đoàn nhạc tuần diễn ở Trung Quốc. (*) DC là viết tắt chữ cái đầu của Đông Thầm (dong-chen) Đông phu nhân: DC chết Mèo của Đông Quân: DC chết Chuột của Đông Quân: DC sl Apollo: DC chết rồi, nắp quan tài bị tui đóng đinh Bàn phím của Đông Quân: Xin đừng nhắc đến nhà âm nhạc đã qua đời nữa Một tấm kính nhỏ trong cao ốc Ngân Hà: Ông ta đánh đàn giống gảy bông vậy. Lâm Tầm: “…” Được rồi, nhóm fans vợ hôm nay lại khịa Đông Thầm rồi. Đông Thầm, bên trên huyết thống hẳn là ba của Đông Quân. Người này là nghệ sĩ dương cầm và nhà soạn nhạc, thuộc về loại nổi tiếng trong âm nhạc quốc tế, ông ta là một kẻ cuồng âm nhạc và cũng là một kẻ điên, ca khúc của ông ta được khen ngợi là có hơi thở của ma quỷ và Địa Ngục. Đông Quân là con trai độc nhất của ông ta. Đương nhiên, người có con trai độc nhất, cũng phải có một người vợ. Trải qua sự quan sát với nội dung nói chuyện phiếm trong nhóm chat của Lâm Tầm, cách giải thích chính là mẹ của Đông Quân điên cuồng yêu Đông Thầm vì tài năng của ông ta — khi đó Đông Thầm vẫn chỉ là một người trẻ tuổi nghèo túng. Bọn họ kết hôn, cũng có con. Sau đó vào năm Đông Quân 5 tuổi, bà tự sát. Internet có ký ức, dấu vết để lộ trong tin tức lại bị người ta khui ra cả. Trong đó rốt cuộc là có bao nhiêu ân oán, người ngoài không biết, nhưng chủ yếu là bởi vì Đông Thầm. Đông Thầm có tính cách vô cùng cực đoan cố chấp, điều này được thể hiện vô cùng tinh tế trong tác phẩm âm nhạc của ông ta. Nghe nói, ông ta không cho phép vợ mình ra khỏi nhà, hay là rời khỏi ánh mắt của ông ta một bước. Tương tự, ông ta cũng không phải một người cha tốt, vào lúc Đông Quân khoảng 10 tuổi, một mình ông ta ra nước ngoài, đồng thời cũng không trở về nữa. Về phần Đông Quân theo ai lớn lên, anh xuất thân từ một gia đình nghệ thuật, vì sao lại tiến vào lĩnh vực IT, không có ai biết, các cô chỉ biết là Đông Thầm không phải người tốt, từ mấy năm trước đã nhục mạ ông ta ngày qua ngày rồi. Có vẻ Đông Quân và Đông Thầm đã đoạn tuyệt quan hệ từ lâu — trong đủ loại lời lẽ dò hỏi, Đông Quân chưa từng đề cập đến gia đình của mình, điểm này rõ như ban ngày. Nhục mạ kéo dài mười phút mới thôi, các cô lại vùi đầu vào bên trong “Tui có thể” vô cùng vô tận. Nhưng mà, vào lúc này, xuất hiện một nốt nhạc không hài hòa. Một bát canh cá chua: Tin buồn, các chị em, hôm nay cuối cùng tôi cũng đến Ngân Hà, chỗ bạn thân tôi làm, có vẻ như Đông Quân không phải độc thân Bà chủ Ngân Hà:????? Mèo của Đông Quân: Đậu má??? Bàn phím của Đông Quân: Lo? Lâm Tầm: “?” Hắn nhanh chóng gõ chữ. Switch của Đông Quân:??? (*) Switch là các công tắc nằm phía dưới của mỗi phím trên bàn phím cơ
Một bát canh cá chua: Mà lại không phải bạn gái, là bạn trai Bà chủ Ngân Hà: Tui không tin, ảnh đâu? Lâm Tầm không thể thở nổi. Hắn thề đây là lần hắn chua nhất trong nhiều năm qua. Nếu là bạn gái, hắn cũng nên chấp nhận, bạn trai là cái gì chứ? Hắn nhíu mày, nhìn chằm chằm vào màn hình không nháy mắt, nói với mình đây nhất định là tin giả, mèo của Đông Quân vẫn còn ở chỗ mình, mà không phải được gửi cho người khác. Tất nhiên hắn sẽ không tin tưởng loại tin tức giả này. Chỉ thấy Một bát canh cá chua lại nói. Một bát canh cá chua: Có ảnh, tui đang sửa lại. Trong đầu Lâm Tầm trống rỗng. Hắn chết rồi, nắp quan tài bị đóng đinh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]