Lâm Tầm tuyệt vọng xác nhận mình không có cách nào tránh thoát.
Hồ Điệp phu nhân lại nắn bóp khuôn mặt hắn: “Sao tiểu bảo bối không có biểu cảm gì vậy? Tỷ tỷ xếp cho cậu nhân vật con thỏ mặt đơ nhé! “
Lâm Tầm: “…”
Hồ Điệp phu nhân rốt cuộc cũng buông tha mặt hắn, vuốt vuốt tóc hắn: “Đi cùng tỷ tỷ nha.”
“Không … Không được.” Lâm Tầm: “Em sửa máy tính là được rồi.”
Hồ Điệp phu nhân cười: “Còn mạnh miệng.”
Lúc này, Khổng Tước phu nhân mới ra tay cứu giúp: “Sư muội, người ta sợ em rồi.”
Hồ Điệp phu nhân nói: “Ngoan, chớ sợ chớ sợ, tỷ tỷ không ăn cậu đâu.”
Lâm Tầm sợ lắm.
May mắn Hồ Điệp phu nhân lại nghiêng mắt nhìn thấy Nguyên Tiêu sau lưng Tiêu Dao Tử: “Ai nha!”
Một giây sau, Nguyên Tiêu liền co rúm ra sau lưng Tiêu Dao Tử, nhưng mà cũng không có tác dụng.
“Sao vẫn còn một tiểu bảo bối thế này!” Hồ Điệp phu nhân phát ra tiếng cười vui vẻ.
Lâm Tầm nghĩ, sư đệ, anh đã vượt qua kiếp số này, em tự cầu phúc thôi.
— Nhưng mà, rất nhanh hắn đã phát hiện, mình còn lâu mới vượt qua.
— Vượt qua núi Nhật Nguyệt ở Nam Chiếu, còn có Đan Đỉnh Tông ở Nam Hải, vượt qua Đan Đỉnh Tông ở Nam Hải, còn có Thu Thủy Môn ở Hàng Châu.
Tóm lại, cho đến trưa, trên người hắn đã có không dưới hai mươi mùi nước hoa, bị các nữ tiền bối chăm sóc qua lại mấy lần.
Mà Nguyên Tiêu phía đối diện cũng không tốt hơn hắn là bao. Sau mấy giờ, hắn và Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngu-c-tu-tien/1008135/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.