Edit: William_1405
Trời cuối cùng cũng tạnh mưa, không khí ngắn ngủi mà trong lành.
Không phải là một ngày nắng, nhiều nhất chỉ được tính là trời âm u chuyển thành nhiều mây, tầng mây thật dày như cũ kiêu ngạo ương ngạnh che đậy hơn phân nửa ánh nắng.
Nhưng như vậy đã rất khó có được, Ngu Liễu muốn nhân cơ hội này ra ngoài đi dạo, từ khi cậu đến nơi này, còn chưa đi dạo ở trong thị trấn lần nào.
Vẫn còn sớm, Triệu Tiểu Tùng có lẽ còn đang nằm trong ổ chăn ngủ nướng không đến đây, không có hướng dẫn viên du lịch, Ngu Liễu quyết định tự mình tuỳ tiện đi dạo một chút.
Nhưng kế hoạch độc hành của cậu còn chưa kịp thực hiện liền đã thất bại.
Lục Yêu từ bên ngoài trở về, liền gặp Ngu Liễu ở cửa nhà trọ.
"Muốn đi đâu?"
Lục Yêu lấy một cái thùng gỗ nặng trĩu đặt ở sau tấm bình phong, phủ thêm một tấm vải bố màu trắng, không nhìn thấy vật bên trong là gì.
"Chưa nghĩ ra." Ngu Liễu thành thành thật thật đáp: "Thật vất vả mới tạnh mưa, tôi muốn ra ngoài đi dạo một chút."
Lục Yêu gật gật đầu, xoay người cầm chìa khoá trên quầy, thuận đường cầm ô: "Đi thôi."
Ngu Liễu có điểm kinh ngạc: "Anh muốn đi cùng tôi?"
"Ừ." Lục Yêu: "Thuận tiện gọi chút rượu."
Không có hướng dẫn viên du lịch nhỏ, lại đến một hướng dẫn viên du lịch lớn, làn sóng lợi nhuận ổn định này không lỗ.
Ngu Liễu thấy Lục Yêu chỉ đem cửa lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngot/3592117/chuong-13.html