Edit: William_1405
Bác gái ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh Ngu Liễu, mỗi một động tác đều được làm với biên độ lớn đến mức khoa trương, Ngu Liễu bị ba lô của bà đụng phải vài lần, bên trong không biết chứa gì mà đụng đến khuỷu tay cậu tê dại.
Chỗ ngồi đủ người, xe bắt đầu khởi hành.
Còn chưa ra khỏi nhà ga, bác gái liền vỗ vỗ Ngu Liễu: "Chàng trai trẻ, đóng cửa sổ lại đi, tôi bị cảm lạnh mới khỏi không gặp gió được."
Khẩu âm của bà rất nặng, Ngu Liễu nghe không hiểu: "Cái gì?"
Ai ngờ bác gái vừa nghe giọng nói của cậu, sắc mặt đột nhiên thay đổi, trừng mắt nhướng mày: "Sao giọng cậu khàn vậy? Cậu bị cảm lạnh rồi phải không, ai da cậu mau tìm khẩu trang đeo vào, đừng lây cho tôi, tôi mới khỏi được mấy ngày!"
Nói xong không chờ Ngu Liễu kịp phản ứng duỗi tay trực tiếp lướt qua cậu đóng sầm cửa sổ lại.
Ngu Liễu: "......"
Cửa thông khí duy nhất không có, đúng lúc không khí vẩy đục từ mọi hướng ập tới, mũi Ngu Liễu bắt đầu phát trướng dạ dày cảm thấy buồn nôn.
Cậu 800 năm đều không bị say xe.
Khẩu trang cũng không thể ngăn được những mùi này nhưng có còn hơn không, Ngu Liễu lấy ra mang lên, sợ mình trực tiếp nôn ra lại không dám lấy điện thoại ra xem chỉ có thể dựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trên xe cả một đường cãi cọ ầm ĩ, Ngu Liễu nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngot/3592110/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.