Dịch: Thu Lâm 
Beta: Cà ri 
Nhìn thấy vẻ mặt biến đổi của Chu Vũ, còn có cả vẻ âm hiểm khẽ nổi lên đó, Trịnh Liên không nhịn được mà nói: "Chu Vũ, nếu vị đó đã mở lời, trong công ty sẽ không có ai dám chống đối với Tô An Ninh, hay là em thôi đi, nếu không đến lúc xảy ra chuyện, không ai bảo vệ nổi em đâu, em làm sao đảm bảo được rằng địa vị của mình sẽ hơn Tô An Ninh trong lòng người đó chứ." 
Câu cuối cùng, là Trịnh Liên nói để chặt đứt mọi tâm tư của Chu Vũ, nếu người đó có lòng thì còn dễ, nhưng không khéo người đó còn không biết Chu Vũ nữa là? 
"Chị Trịnh, em biết rồi." Chu Vũ cắn răng nói, chính là vì biết, cô ta mới phải áp chế tình cảm của mình với hắn, cũng chính vì biết, nhìn thấy không có người phụ nữ tới gần hắn, cô ta mới an tâm. 
Nhưng hiện tại, lại có một người xuất hiện trước hắn, sự kìm nén của Chu Vũ đã bùng nổ rồi. 
"Em buông bỏ chuyện này đi, Trương Tĩnh bị phong sát, tiền đồ coi như hủy rồi, cũng chính là vì em, em xử lý cẩn thận đi đấy." Trịnh Liên nhớ đến Trương Tĩnh đó, không nhịn được mở lời. 
"Có gì mà phải xử lý, do cô ta ngu xuẩn thôi, còn để lại dấu vết." Chu Vũ nói, thần sắc có chút bất thường. 
"Những người biết nội tình đều biết cô ta là nhận phân phó của em, nếu em không làm gì, sẽ khiến nhiều người bất mãn." Trịnh Liên nhắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-linh-su-gioi-giai-tri/2364150/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.