Chương trước
Chương sau
Edit: Driana

Beta: Cà ri

Trợ lý nhìn thấy Tần Vũ khập khiễng trở về, lập tức tiến lên kiểm tra tình hình chân hắn, phàn nàn: "Anh Tần Vũ, chân của anh không sao chứ? Lúc anh cùng với Tô tiểu thư tập luyện sao không cận thận như vậy chứ?"

Tần Vũ lập tức nghẹn, luyện tập? Lời này mà nhỏ Tô An Ninh kia cũng dám nói ra?

Nhắc đến Tào tháo Tào Tháo đến, lúc này, Tô An Ninh chậm rãi đi tới, thuận thế ngồi luôn ở vị trí bên cạnh Tần Vũ.

"Thế nào? Tình trạng vết thương rất nặng sao?" Tô An Ninh hỏi trợ lý bên cạnh Tần Vũ.

"Không có gì, chỉ là có chút sưng đỏ mà thôi" Trợ lý nhìn Tô An Ninh lo lắng không yên, lập tức nói.

"Vậy phiền cậu đi lấy chút đá lạnh tới đây, tôi nghe nói chườm đá lạnh sẽ tiêu sưng rất hiệu quả, đợi lát nữa anh Tần Vũ còn có cảnh phải quay! Nhanh làm tiêu sưng" Tô An Ninh đề nghị trợ lý.

Trợ lý nghe vậy, nói một câu cảm ơn liền vội vàng chạy đến tổ đạo cụ tìm đá lạnh.

Nhìn trợ lý rời đi, Tô An Ninh lúc này mới nhìn về phía Tần Vũ nói "Tôi không quen cùng người ta dựa vào quá gần."

Nghe như vậy, Tần Vũ đánh giá Tô An Ninh từ trên xuống dưới một lần, sau đó mới tiếp tục nói: "Ý cô là, vừa mới ban nãy đánh tôi là không phải cố ý?" Trong lòng thầm nghĩ lại, hình như lần trước bị đánh, cũng là bởi vì đến gần Tô An Ninh?

Chẳng lẽ gia hỏa này thật sự có bệnh yêu sạch sẽ gì đó?

"Lần sau nếu anh còn dựa gần như vậy, tôi sẽ nhịn không được đánh tiếp, chỉ cần cách xa tôi một chút, tất cả đều dễ nói chuyện." Tô An Ninh nghiêm túc đàng hoàng nói.

"Cô đây là trắng trợn uy hiếp tôi sao?" Tần Vũ nhíu mày nói.

"Ừm, anh có thể coi là vậy." Tô An Ninh gật đầu thừa nhận.

"Điệu bộ này của cô thật đúng là...." Tần Vũ nhìn Tô An Ninh từ đầu tới cuối sắc mặt đều không chút biến hóa, khóe môi giật một cái, Tô An Nình cùng nhân vật Thánh Nữ kia, thực quá xứng đôi, một chút biểu cảm đều không có.

Nghĩ đến chủ ý lúc trước của mình, Tần Vũ lập tức "xoay chuyển" lời nói, nói: "Xem thành tâm thành ý của cô cùng tôi giải thích, chuyện bị đánh này tôi sẽ không so đo với cô, về sau lúc nói chuyện, tôi sẽ nhớ kĩ cách xa cô một chút, vậy thái độ của cô có thể tốt với tôi lên một chút chứ? Dù sao, chúng ta cũng ở trên một chiếc thuyền."

Tần Vũ nói, bản thân cũng rất bất đắc dĩ, từ lúc nào, hắn vậy mà sẽ trở thành đối tượng bị con gái sợ tránh không kịp chứ? Rõ ràng hắn đã cùng Tô An Ninh phô ra một thân mị lực, Tô An Ninh không để ý coi như thôi, lại còn hung ác nhẫn tâm, cho nên, mĩ nam kế vô dụng, vậy đành lại bình thường cùng Tô An Ninh nói chuyện đi!

Nghe vậy, lông mày Tô An Ninh khẽ nhích, nhẹ gật đầu, Tần Vũ chỉ cần không thình thoảng ném mấy cái mị nhãn gì đó cho cô, cô ngược lại có thể tiếp nhận.

Sau đó, khi mà trợ lý của Tần Vũ trở lại, liền nhìn thấy dáng vẻ hai người đang trò chuyện vui vẻ, nhìn một màn này, trợ lý lập tức giật mình, lúc hắn rời đi, xảy ra chuyện gì rồi?

Lúc này, tại công ty Phong Thần.

Tả Lập cầm kịch bản trong tay, cả người sừng sờ tại chỗ, ngẩng đầu nhìn Cận Sầm trước mặt: "Cận tổng, đây không phải là đại chế tác điện ảnh của Giải trí Kinh Khải sao? Làm sao lại mời An Ninh thử kính?"

Cận Sầm nhìn bộ sáng không thể tin của Tả Lập, cong môi cười khẽ: "Anh cứ yên tâm mang nghệ sĩ của mình đi thử kính, nếu cô ấy diễn tốt, vai này sẽ là của cô ấy."

"Là Cận tổng cùng Kinh Khải có giao dịch sao?" Tả Lập lập tức phản ứng mà nói.

"Anh có thể nghĩ là công ty chúng ta cùng Kinh Khải có giao dịch." Cận Sầm nhíu mày nhìn thoáng qua Tả Lập rồi nói, Tô An Ninh không phải là nghệ sĩ của Phong Thần bọn họ sao?

Nghe được Cận Sầm nói như vậy, mặc dù cảm giác nơi nào đó không thích hợp, nhưng vẫn là chăm chú nhìn kịch bản trên nay một chút.

Nhìn vào câu giới thiệu đơn giản, Tả Lập nhưng đã bị hấp dẫn rồi.

Mặc dù nhân vật nữ số 2, nhưng đội hình sản xuất phim tuyệt đối là cực phẩm, diễn viên chính là Chu Vũ cùng Phong Hạo, đạo diễn là đạo diễn có tên tuổi trong nước - Trương Sơn, 15 vạn, còn có rất nhiều minh tinh đang hot của Kinh Khải là cameo..... Nghĩ thôi cũng thấy động tâm a!

15 phút sau, Tả Lập có chút lo lắng, hắn vẫn không quên công ty Kinh Khải còn có một người tên Thiệu Thi Nhã.

Thiệu Thi Nhã này debut là vai nữ số hai phim thần tượng, mặc dù phim còn chưa phát, nhưng bởi vì ở bộ phim thần tượng kia diễn là vai hoa khôi của trường, thả ra vài tấm ảnh hậu trường rồi Kinh Khải ở sau lưng dàn dựng, lấy gương mặt thanh thuần, nhanh chóng trở thành "hoa hậu giảng đường quốc dân" trong miệng đám cư dân mạng, cũng coi như là trong đám người mới có danh tiếng.

Thiệu Thi Nhã bản thân tư chất không tệ, lại là nghệ sĩ của Kinh Khải, mà người đại diện của cô ta, lại chính là người đại diện của Chu Vũ và Phong Hạo, cũng chính là đàn em của nam nữ chính, quan hệ như vậy, không phải so với Tô An Ninh càng có thể có cơ hội lấy cái vai diễn này sao?

Nghĩ đến, Tả Lập hưng không tự giác giảm đi rất nhiều, sau đó ánh mắt dừng lại ở một bên khác, thư mời quảng cáo.

Là quảng cáo của công ty bất động sản đừng đầu cả nước? Bất động sản, khi nào thì cần người phát ngôn vậy? Hơn nữa, muốn tìm người phát ngôn cũng phải tìm một nghệ sĩ danh khí cao ngất, vì sao lại tìm Tô An Ninh? Không lẽ chỉ là đến góp số lượng?

Tâm tình hưng phấn của Tả Lập lúc đến đã biến mất gần như không còn, hắn thấy, hai xuất thông báo này, khả năng Tô An Ninh có thể được nhận quá thấp!

"Hai phần thông báo này tôi sẽ đều đưa cho An Ninh xem." Dù cho không cầm được tới tay, coi như có chút kiến thức cũng không tồi, Tả Lập lập tức đem văn kiện cầm.

Cận Sầm cũng nhìn ra Tả Lập không quá hăng hái, đợi Tả Lập rời đi sau, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị thâm trường (ý tứ sâu xa).

Quảng cáo bất động sản hắn không quá xác định, nhưng kịch bản kia, kết quả nhất định sẽ là Tô An Ninh.

Nghĩ đến nguyên bản người được tuyển của kịch bản đó, Cận Sầm ngược lại cảm thấy, lần này Kinh Khải nhưng sẽ có trò hay nhìn rồi.

Kinh Khải.

Vừa nghe được cấp trên hạ quyết định xuống rằng để nhân vật nữ thứ hai sẽ hướng các công ty khác tiến hành tuyển chọn, Trịnh Liên cảm giác muốn điên rồi, không phải điều động nội dự định sẽ là Thiệu Thi Nhã sao? Vì sao đột nhiên lại thay đổi?

Trịnh Liên nghĩ mãi không được, vẫn là đi tìm Tiêu Bách.

"Tiêu tổng, vì sao lại đột nhiên đổi người? Không phải đã nói rằng sẽ là Thi Nhã sao?" Nói xong vẻ mặt Trịnh Liên cũng có chút lo lắng.

Tiêu Bách đang làm việc ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trịnh Liên một chút: "Nhân vật này đã bị tầng cao dự định cho người khác, chỉ có thể nói, những người kia có chỗ dựa tốt hơn."

"Là ai? Diễn so với Thi Nhã tốt hơn sao?" Trịnh Liên truy vấn.

"Kỹ thuật diễn được hơn hay không tôi không biết, tôi chỉ cần biết, nhân vật này không phải Thiệu Thi Nhã, trong tay công ty còn mấy bộ kịch bản phim truyền hình khác, còn có những studio khác, cô có thể thay cô ta lựa chọn lại." Tiêu Bách dứt khoát gọn gàng nói, Boss đã trực tiếp hạ lệnh, hắn vẫn chỉ là một người quản lý công ty thôi, vẫn là nghe lệnh đi.

"..." Nghe đến đây Trịnh Liên đã hiểu, vô vọng để vãn hồi nhân vật này, thở nhẹ ra một hơi, nói: "Vậy trong phim còn có một nữ số ba, nhân vật này có thể để Thi Nhã diễn sao?"

Trịnh Liên hi vọng phim điện ảnh đầu tiên của Thiệu Thi Nhã là phim bom tấn.

Trịnh Bách nghe vậy, liếc nhìn Trịnh Liên một cái: "Cô biết, vai diễn của công ty, đều dựa vào năng lực của chính mình."

"Được, tôi hiểu được" Trịnh Liên gật gật đầu, sau đó quay người ra khỏi văn phòng của Tiêu Bách.

Trịnh Liên từ văn phòng Tiêu Bách trở về phòng làm việc của mình, trong văn phòng, Thiệu Thi Nhã đang nóng nảy chờ đợt.

Vừa nhìn thấy Trịnh Liên trở về, nhịn không được đứng dậy hỏi: "Chị Trịnh, như thế nào?"

"Vai diễn ấy bị người khác đoạt mất rồi." Trịnh Liên mặt không thay đổi, nói.

Nghe như vậy, sắc mặt Thiệu Thi Nhã lập tức khó coi: "Là ai?"

"Tiêu tổng không nói, nhưng lại biết là do phía trên quyết định." Trịnh Liên xoa xa huyệt thái dương của mình, có chút đau đầu, lại nhìn sắc mặt của Thiệu Thi Nhã, tiếp tục nói: "Em cũng không cần suy nghĩ nhiều, chị sẽ nghĩ biện pháp giúp em lấy được nhân vật nữ số 3, những chuyện này trong giới thường gặp, em nên quen dần."

"Em hiểu." Thiệu Thi Nhã cắn cắn môi mới có thể kiềm chế bực bội trong lòng.

Nữ phụ 3 có thể so với nữ phụ 2 sao?

Nhưng dù không cam lòng đến đâu, cô cũng không có chỗ dựa!

Trong lòng không cam lòng lại lần nữa hiện lên, cô không thể để cho mình giống như mẹ sống qua ngày, cô nhất định sẽ không buông tay.

Nhìn ánh mắt Thiệu Thi Nhã, đôi mắt Trịnh Liên lóe sáng, chỉ cần Thiệu Thi Nhã không cam lòng, như vậy thì tốt rồi, chỉ cần có sự không cam lòng, mới có thể làm cô nỗ lực trèo lên, trong vòng luẩn quẩn này, không có kinh nghiệm, không thể đứng lên đỉnh được.

Thiệu Thi Nhã không có được vận khí giống đàn anh đàn chị của cô, như vậy, cô liền xây cho cô ấy một con đường khác.

*

Tả Lập cầm hai phần hợp đồng đi tới đoàn làm phim.

Lúc đến đoàn làm phim, Tần Vũ đang cùng Tô An Ninh, còn có Đổng Lâm đang đứng ở giữa sân quay phim, Tả Lập đứng ở một bên chăm chú nhìn.

Lúc này, bên tai Tả Lập truyền tới vài tiếng nghị luận.

"Vừa rồi nhìn thấy anh Tần Vũ cùng An Ninh nói chuyện phiếm với nhau, quan hệ nhưng đột nhiên tăng a!"

"An Ninh chắc chắn là trọng điểm bồi dưỡng của công ty, vậy thì thế nào chứ, anh Tần Vũ sẽ không tiếp xúc với cô ấy! Phải biết là điều kiện công ty của chúng ta đối với người mới cũng không tệ a."

"Đúng vậy a, bằng không chúng ta cũng sẽ không tới quay bộ phim này."

"Có điều An Ninh đúng là để cho người ta hâm mộ, vận khí thật là quá tốt, nếu không phải xem bình thường cô ấy đối với chúng ta cũng không tệ, thật sự se ghen ghét a."

"Ha ha, kì thật trước kia tôi còn nghĩ rằng cô ấy có hậu trường, có điều nhìn qua weibo của cô ấy, còn có cô ấy giúp chúng ta đoán mạng xong, tôi đã không suy nghĩ như vậy nữa, cô ấy có bản lãnh đó, đâu có bán mình đâu! Chớ nói tiếp, kĩ năng diễn của cô ấy tốt như vậy, đã đầy đủ chứng minh."

"Đúng vậy a, hiện tại quan hệ chuyển tốt cũng là khả năng anh Tần Vũ là sợ trước đây đối với An Ninh mang đến ảnh hưởng, dù sao An Ninh cũng là ân nhân cứu mạng của anh ấy, cũng không quá có khả năng là quan hệ xã giao."

"Có lẽ đi."

Nói đến phần sau, tiếng nghị luận càng ngày càng nhỏ, Tả Lập nghĩ, nếu không phải hắn đứng ở chỗ có che chở, chỉ sợ cũng sẽ không nghe được những nghị luận này đó.

Nhìn Tô An Ninh ở trong sân cùng với Tân Vũ Đổng Lâm phối hợp ăn ý, trong lòng yên lặng gật gật đầu. Chính bởi vì Tô An Ninh cô có thực lực, mới có thể nhanh chóng loại trừ hoài nghi của người mới trong công ty, bằng không, cái danh đi cửa sau trên người cô, sẽ không tẩy sạch dễ dàng như vậy.

An Ninh vận khí quả thực rất tốt!

Nhớ tới hai bản thông báo trong túi sách, tay Tả Lập không khỏi nhéo nhéo, mặc dù biết hi vọng là rất nhỏ, nhưng mà hi vọng vận khí của An Ninh có thể mang đến cho cô chút may mắn.

Một lát sau, Tô An Ninh kết thúc quay sau, trở về vị trí, liền nhìn thấy Tả Lập, liền hô một tiếng: "Anh Tả."

"Đã có kịch bản và thông báo từ công ty." Tả Lập gật gật đầu, trong lúc nói chuyển, đem hai phần đồ giao vào tay Tô An Ninh.

Tô An Ninh không nói gì, nhận lấy nhìn một chút, bên trong chính xác là phim mà Thiệu Tử Hằng nói, còn về cái quảng cáo kia, Tô An Ninh cũng không xác định.

Lúc này, Tả Lập tới gần Tô An Ninh, thấp giọng nói nhỏ bên tai cô: "An Ninh, em có muốn thử đoán một chút, hai phần hợp đồng này, có thể cầm tới tay hay không?"

Nghr nói như vậy, Tô An Ninh cười như không cười nhìn thoáng qua Tả Lập, anh Tả này, thật đúng là hiểu được lợi dụng đồ tốt a.

"Vậy anh Tả giúp em lấy chữ, em thử thử một chút." Tô An Ninh gật gật đầu.

"Vậy thì "Được" đi." Tả Lập đứng dậy, mong chờ nhìn Tô An Ninh.

Nghĩ đến chữ này, nửa ngày, ngay cả Tô An Ninh đều có được cái kết quả rất ngoài ý muốn: "Hai bản thông báo này, đều là của em."

Nghe nói như vậy, Tả Lập cười ha ha thành tiếng.

Sau đó thấy Tô An Ninh nhìn sang, ho nhẹ một tiếng bình tĩnh lại: "Còn không có phỏng vấn đâu, khiêm tốn khiêm tốn!"

Có điều, trong lòng đã thầm nói: Hai phần hợp đồng này làm sao có thể trở thành của Tô An Ninh chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.