Editor: Cà ri 
Người tới dáng người cao lớn, trong đôi mắt đen lộ ra sự lạnh lùng thâm thúy, như đầm nước sâu không gợi sóng, đứng ở chỗ đó, cả người tản ra hơi thở thanh lãnh, giống như Thần linh cao cao không thể chạm vào. 
"Chú hai." Thiệu Thư Dương bên cạnh sớm đã chạy về phía người kia. 
Người được Thiệu Thư Dương gọi là Chú hai chỉ nhẹ nhàng gật đầu, trước thì đem tầm mắt nhìn về phía hai người đang nằm trên đất, rồi mới chuyển về phía trên người Tô An Ninh. 
Ngay sau đó, nhấc tay lên, liền có người xuống từ trong xe, đem hai người trên mặt đất mang lên xe. 
Sau đó mới cúi đầu nhìn Thiệu Thư Dương nói: "Lần sau còn dám làm chuyện như vậy không?" Nói chuyện không nhanh không chậm, lại mang theo một loại cảm giác uy hiếp làm cho người ta không thể phản đối. 
Dưới ánh mắt của Chú hai nhà mình, Thiệu Thư Dương chậm rãi cúi đầu xuống: "Cháu biết rồi." 
Ánh mắt không có dao động, chuyển hướng nhìn về phía Tô An Ninh đằng trước nói: "Thiệu Tử Hằng, ơn tình ngày hôm nay Thiệu gia tôi sẽ nhớ kỹ." 
"Không cần, chuyện nhỏ không tốn sức." Tô An Ninh nhìn thoáng qua Thiệu Tử Hằng, bình tĩnh nói: "Nếu không có chuyện gì nữa, tôi đi trước." 
Tô An Ninh nói xong xoay người chuẩn bị rời đi. 
Thiệu Tử Hằng thấy vậy liếc mắt nhìn Thiệu Thư Dương bên cạnh một cái, ngay sau đó, Thiệu Thư Dương lập tức hiểu ý chạy đến trước mặt Tô An Ninh nói: "Chị Tô, đồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-linh-su-gioi-giai-tri/2364102/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.