Editor: Cà ri
Trên đường về nhà, trong lòng Lục Tầm vẫn không ngừng suy nghĩ về những lời mà Tô An Ninh nói trước khi đi.
Chờ đến khi xe bus dừng lại trước cổng trường đại học, Lục Tầm ngừng suy nghĩ lại, nhanh chóng xuống xe, ôm máy tính của mình, thong thả đi về phía cổng trường.
Đi bộ trên con đường nhỏ của khuôn viên trường, Lục Tầm vô thức ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao mười tám tầng.
Bỗng nhiên, những lời Tô An Ninh nói hiên lên trong đầu Lục Tầm.
Cách nhà cao tầng xa một chút?
Không phải bây giờ hắn đứng rất gần nhà cao tầng sao?
Tuy rằng trong lòng vẫn không tin tưởng lắm, nhưng chân thì vẫn bước lùi ra phía ngoài vài bước.
"Cẩn thận....." Đúng lúc này xung quanh Lục Tầm có vài người lớn tiếng nhắc nhở.
Lục Tầm nhìn khắp nơi xung quanh, thấy mọi người đang chỉ lên phía trên, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một tấm ván gỗ từ phía trên rơi thẳng xuống đầu hắn.
Lục Tầm nhanh chóng nhảy vào phía sau bụi cỏ.
"Đụng" một tiếng, tấm ván gỗ nện thật mạnh trên nền xi măng.
Lục Tầm nhìn tấm gỗ trên mặt đất, sắc mặt lập tức trắng bệch, nếu lúc đó hắn không đi lùi ra phía ngoài, hoặc không phản ứng kịp, tấm gỗ này nhất định sẽ rơi xuống người hắn, với sức nặng và độ cao như vậy, không chết cũng bị thương nặng!
Quan trọng hơn hết là không phải ứng nghiệm với câu "Tai nạn đổ máu" mà Tô An Ninh nói sao?
Nghĩ như vậy, trong lòng Lục Tầm không khỏi sợ hãi, lại cảm thấy chột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-linh-su-gioi-giai-tri/110048/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.