Edit: Shin
“Kiều Ngôn Hi! Kiều Ngôn Hi! Chiều nay mấy giờ cậu đi?” Kiều Ngôn Hi đang ở nhà ăn cơm trưa, chợt nghe thấy có người ở ngoài cửa gọi tên mình. Bước ra ngoài thì vừa thấy là Tiết Đồng Hải.”Ăn cơm xong tớ sẽ đi, còn cậu?”
Tiết Đồng Hải cười cười: “Đương nhiên là đi cùng cậu rồi.”
“Được thôi, cậu chờ tớ một chút, đúng rồi, cậu ăn cơm không?” Kiều Ngôn Hi mời Tiết Đồng Hải vào nhà ngồi. Vừa đi vừa nói.
“Làm gì có ai đến giờ này mới ăn cơm như cậu chứ, có phải sáng nay cậu dậy trễ hay không?” Tiết Đồng Hải nhìn Kiều Ngôn Hi.
Mặt Kiều Ngôn Hi đỏ lên: “Sao chuyện gì cậu cũng đoán được thế.”
Tiết Đồng Hải cười vui vẻ.
“Cháu chào bà nội.” Tiết Đồng Hải thấy bà nội đang ngồi trong phòng khách, liền lễ phép chào hỏi.
“Cháu là Tiết Đồng Hải đúng không, cao ráo đẹp trai lắm, Hi Hi nhà bà cũng thường hay nhắc đến cháu, đến đây ngồi này.” Bà nội tiếp đón Tiết Đồng Hải nồng nhiệt, muốn cậu ngồi bên cạnh bà.
“Bà nội, bà đừng khen cậu ấy như thế, cậu ấy sẽ kiêu ngạo chết mất.” Kiều Ngôn Hi nhìn nhìn Tiết Đồng Hải, bĩu môi nói.
“Con bé này, sao lại ăn nói như thế chứ.” bà nội trừng mắt nhìn Kiều Ngôn Hi một cái.
“Không sao đâu bà nội, bọn cháu cũng hay nói đùa như thế lắm ạ.” Tiết Đồng Hải thừa dịp bà nội đang chú ý đến Kiều Ngôn Hi liền làm mặt quỷ trêu cô.
“Thật đúng là đứa trẻ ngoan mà, về sau nhớ tới chơi thường xuyên.” bà nội lôi kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hi-thanh-ngoc/205166/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.