Thời gian như dòng nước chảy không để lại dấu vết. Cuộc sống thiếu vắng ai cũng sẽ tiếp tục, chẳng qua sống tốt hay không chỉ có bản thân biết rõ. Sau khi biết Tiết Đồng Hải đi rồi, Kiều Ngôn Hi đã chán chường một khoảng thời gian, nhưng cậu không còn trở về nữa. Chỉ có những món đồ cậu để lại chứng minh cậu từng để lại dấu ấn khắc sâu trong cuộc đời cô.
Sau này cô có thêm một thói quen, mỗi sớm tỉnh lại sẽ nhìn về phía Đông, bắt đầu một ngày mới. Phía Đông, nơi đó có một người con trai dành cho cô tình thâm ý thiết, tiếc rằng, trái tim cô đã bị một người khác chiếm giữ, cô vốn cho rằng cậu sẽ quên, sẽ từ bỏ, lại chẳng ngờ cậu là một người quật cường như thế.
Buông bỏ tất cả để bắt đầu lại, đây là lựa chọn của cậu, cô chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện cho cậu, dù thế nào đi chăng nữa, cậu cũng là người bạn tốt nhất của cô, là người bạn vĩnh viễn, cho dù khi nào cậu quay về, cô cũng muốn là người đầu tiên chào đón cậu.
Trí nhớ của chúng ta đều có giới hạn, có người đi, có người đến, có lẽ chúng ta sẽ nhanh chóng quên đi người từng bước qua cuộc đời mình, cho dù người này từng có quan hệ thế nào với bạn, bạn vẫn có thể sống tốt dù không có người đó, nhưng có những người, dù có làm thế nào cũng sẽ không quên. Chúng ta sẽ đặt người đó ở nơi sâu nhất trong tâm trí, thường xuyên nhớ đến một chút, hồi tưởng từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hi-thanh-ngoc/1283098/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.