Kiều Ngôn Hi dứt khoát chia tay Khương Thành Ngọc, cô giả vờ như không để tâm nhưng trong lòng đau đớn như tê liệt, cô không dám quay đầu lại, cô sợ chỉ cần mình quay lại sẽ mềm lòng lao vào lòng cậu. Hai người đã gắn bó nhiều năm mà nay tách biệt giống như cắt bỏ một miếng thịt trên người cô.
Tình yêu mà cô muốn là sự tin tưởng tuyệt đối chứ không phải nghi kỵ, nói cô quá lý tưởng cũng được, bới lông tìm vết cũng được. Cô chính là người như vậy. Cô là người không có cảm giác an toàn, cô cần có một người có thể hoàn toàn tin tưởng cô.
Cô ngồi trong lớp nhưng trái tim không biết đã đặt ở đâu. Cậu đã về lớp chưa? Cậu đau lòng hay thấy được giải thoát? Quan hệ của cậu và Lý Thanh là thế nào? Có phải hai người đó sẽ không còn trở ngại gì nữa không? Cô cầm sách mà đọc không vào, mọi suy nghĩ đều là quá khứ giữa bọn họ.
Không còn ai giống cô, không còn sự quan tâm của cậu, không còn sự cổ vũ của cậu, sau này cô sẽ chỉ còn một mình, trái tim cô đau nhức, A Ngọc, tại sao chúng ta lại ra nông nỗi này?
Cô gục xuống bàn, từ bỏ mọi lớp ngụy trang, từng giọt nước mắt như viên chân trâu lớn rơi xuống, A Ngọc, tớ đã hạ quyết tâm chia tay cậu mà sao lại đau thế này, cứ nghĩ về cậu thế này?
Cơn đau như kim châm này chính là sự trừng phạt khi tớ nói chia tay sao? Nhưng A Ngọc à, tớ rất thích cậu, yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hi-thanh-ngoc/1283086/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.