Edit: Shin
“Bà nội, sao bà lại thức sớm như thế chứ, mùa đông thế này thời tiết đâu dễ chịu gì, tại sao bà không nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.” Buổi sáng, Kiều Ngôn Hi vừa thức dậy liền phát hiện bà nội đã nấu xong bữa sáng.
“Người già rồi, tự nhiên sẽ dậy sớm thôi, Hi Hi đừng lo lắng, bà nội không mệt mỏi.” Bà nội nhìn cháu gái ngoan cười ha ha nói.
“Mẹ, con đã nói lúc con về nhà sẽ nấu cơm mà, sao mẹ lại nấu cơm chứ.” Tiếu Linh nghĩ đến chuyện bà lớn tuổi như vậy còn dậy sớm nấu cơm cho cả nhà liền khó chịu.
“Mẹ nhàn rỗi không có việc gì làm, vài ngày nữa con phải đi rồi, thừa dịp mấy ngày rãnh rỗi này cứ tranh thủ nghỉ ngơi, nhanh, mau tới đây ăn cơm, hai đứa đừng có đứng ngây ra đó, nguội hết bây giờ.” Kiều bà nội đưa cho Tiếu Linh hai chiếc đũa.
“Hi Hi, mẹ mới nhớ ra chuyện này, mẹ hỏi con tại sao đầu tháng ba năm nay con lại không đi chúc tết, chạy tới nhà dì hai làm gì?” Tiếu Linh vừa ăn vừa nói.
“Con đi thăm chị.” Kiều Ngôn Hi không ngẩng đầu nói.
“Ai chẳng biết con đi thăm chị, mấu chốt là tại sao lại đi vào đầu tháng ba, hàng năm vào tháng tư mới đi cơ mà, đầu tháng ba con lại không có mặt ở nhà bác cả để chúc tết, sao con có thể đi tùy tiện như thế, ngày hôm đó bối bối tìm con suốt đấy.” Tiếu Linh nhìn con gái có chút tức giận.
*bối bối: ý chỉ xưng hô thân mật
Kiều Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hi-thanh-ngoc/1283054/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.