Diệp Tri Thu hễ thấy ai nhìn vào anh và cố tỏ vẻ duyên dáng lượn lờ trước mặt là cô lại cho họ một ánh mắt cảnh cáo, ngoài ra còn dùng sức ôm thật chặt cánh tay anh. Dáng vẻ hung dữ này của cô không mang đến tác dụng tốt nhất, bởi vì người ta chỉ đi ngang qua mà ‘sẵn tiện’ ngắm nhìn thôi, đâu có phạm pháp mà cấm cản người ta. Diệp Tri Thu mếu máo cái miệng, câm phẫn nhìn anh rồi buông lời trách móc:
- Em có đề nghị này nha, lần sau ra đường anh phải đeo khẩu trang!
Hoa Vân Phong nhất thời chưa rõ ý cô, anh hỏi:
- Tại sao? Mặt anh có cái gì không thể lộ diện được à?
Một bộ ngây thơ vuốt vuốt mặt hỏi cô làm Diệp Tri Thu tức chết. Biết còn cố hỏi. Hoa Vân Phong này cố ý chọc cô đây mà! Diệp Tri Thu cầm tay anh cắn vào ngón trỏ một cái, rồi mới chịu nói:
- Để che cái mặt đi chớ gì. Ai biểu đi đâu cũng có người nhìn.
Hoa Vân Phong lơ đễnh như không có chuyện gì liên quan đến mình, anh nói:
- Chắc tại vì anh không giống người khác.
Vừa nói anh vừa chỉ vào đôi mắt mình, Diệp Tri Thu không vừa lòng, chu dài cái miệng, ngắc ngang lời anh:
- Không đúng, không đúng…
Hoa Vân Phong quay sang cố ý hỏi:
- Cái gì không đúng?
Diệp Tri Thu vừa định hắng giọng nói cho anh biết thì đằng xa mọi người cũng dần di chuyển đến đây. Diệp Tri Thu gặp người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457681/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.