Hoa Vân Phong làm việc lúc nào cũng chuyên chú. Bởi vì không nhìn thấy nên anh luôn đặt ý thức cao độ, mong muốn làm được tốt nhất, lại càng khiến Diệp Tri Thu có xúc động muốn hôn vào môi anh một cái quá đi thôi!
Bàn tay của anh vốn ấm áp nay cộng thêm tác dụng của nước gừng làm vùng bụng của Diệp Tri Thu dường như nóng bỏng, lan tỏa cả cơ thể, nóng lên cả mặt… Nên lúc này nếu có ai trông thấy vẻ mặt của Diệp Tri Thu thì chỉ có thể nhận xét một câu rằng: Mặt đỏ như Quan Công!
Cô chẳng những cảm thấy tê dại cả người mà còn có một luồng khí nóng cứ lan tràn toàn thân, dường như đang thôi thúc cô làm “chuyện xấu” vậy.
Và không cần phải nói, “chuyện xấu” đã xảy ra khi lí trí không đánh bại được con tim. Diệp Tri Thu nhô người ra phía trước, hai tay nâng mặt của Hoa Vân Phong lên và ấn một nụ hôn thật mạnh, thật nhanh vào môi của anh. Hoa Vân Phong chưa kịp đề phòng đã bị cô hôn trộm, anh nào chịu để yên, cứ thuận thế phản công lại cô. Anh dùng một tay ấn cổ của cô và hôn lại cô một cách dịu dàng thắm thiết.
Hai người hôn môi nồng nhiệt quyến luyến, giống như thâm tình từ nhiều năm tích tụ lại, nay được thỏa mãn thì vỡ òa mãnh liệt. Hoa Vân Phong vốn dĩ cũng không biết hôn môi phải thực hiện như thế nào. Vì từ nhỏ anh chưa bao giờ được nhìn thấy ba mẹ có cử chỉ thân mật cả. Họ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457674/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.