Diệp Tri Thu cố ý lắng tai nghe thử xem Hoa Vân Phong có ‘đuổi’ cô ấy ra khỏi phòng bếp như mới nãy đã đuổi cô không. Nhưng cô đợi hoài mà hai người trong bếp vẫn sóng vai đứng, hình như nói chuyện rất hợp ý, còn nữa, Tô Uyển Thanh còn giúp đỡ Hoa Vân Phong làm việc kìa. Trời ạ, nói xem làm sao cô chịu nổi đây? Lúc nãy anh đuổi cô ra khỏi đó như đuổi tà, bây giờ hòa thuận vui vẻ làm cùng người khác. Hic! Cô ủy khuất muốn khóc quá!
Tô Uyển Thanh và Hoa Vân Phong từ nhỏ đã khá hiểu nhau trong quá trình làm việc. Hồi nhỏ, nhà Tô Uyển Thanh tuy không quá giàu có, nhưng cô được cưng chiều đến nỗi không động chạm qua bất kì công việc nào dù là nhỏ nhất. Thế nên sinh ra tính tình lười biếng không thích làm việc. Mà khi đó cô chỉ mới có 6 tuổi, vốn dĩ cũng không làm được gì nhiều. Từ khi có Hoa Vân Phong vào nhà, mẹ cô đã sai bảo anh làm rất nhiều chuyện... và đến lúc đó mới thay đổi một Tô Uyển Thanh chỉ thích xem hoạt hình và đọc truyện tranh thay vì phụ mẹ làm việc nội trợ như bao đứa con gái khác…
Khi đó, ba cô nói với mẹ: “Thằng nhỏ mắt mũi không tiện, đừng kêu nó làm nhiều công chuyện. Để đó thời gian nữa tôi đăng kí cho nó đi học…”, ba cô chưa nói xong thì mẹ cô gắt gỏng: “Nó là con ông sao? Hơi không đi lo cho người dưng. Hừ!”. Nói thì nói vậy, nhưng mẹ cũng không cãi lời ba, thế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457629/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.