Hoa Vân Phong nghe giọng điệu này làm sao từ chối được. Anh gật đầu tỏ vẻ đã đồng ý, còn cô gái sau khi thấy anh tán thành thì lòng vui như mở hội, nhảy cẩng lên mừng rỡ:
- Hay quá, được đi chợ rồi. Đi thôi, đi thôi… Chúng ta đi nhanh! – Cô y như con nít được mẹ dẫn đi chợ Tết vậy, gì mà mừng đến nỗi đó chứ?
Hoa Vân Phong ngăn lại:
- Chờ tôi đóng cửa tiệm mới đi được!
Diệp Tri Thu lúc này mới thấy mình quá lố. Cô cười hì hì:
- Đúng, đúng, đóng cửa đã, làm như thế nào, anh nói đi tôi phụ anh nha!
Thường thì nghe đến từ phụ giúp, Hoa Vân Phong dâng lên nỗi niềm không mấy vui vẻ. Nhưng nó được phát ra từ miệng của Diệp Tri Thu thì anh không có cảm giác khó chịu nào hết. Anh gật đầu, nói với cô:
- Vậy cô giúp tôi rửa mấy cái khay đựng bánh này được không?
Diệp Tri Thu hào hứng đáp ứng ngay:
- Được mà, giao cho tôi!
Nói xong cô đi đến gần Hoa Vân Phong hơn, xem anh đeo vào bao tay rồi dọn dẹp mấy cái đĩa, mấy cái khay để bánh. Sau đó đem nó cầm lấy, di chuyển đến đặt lên bồn rửa. Anh nói:
- Vậy phiền Diệp tiểu thư rồi!
Diệp Tri Thu mỗi lần nghe anh kêu cô là Diệp tiểu thư thì cả người như có mẩn ngứa, xót xót khó chịu lắm. Cô nói thì thầm:
- Diệp tiểu thư. Diệp tiểu thư cái đầu anh… hừ! Ghét!
Dù âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457616/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.