Tô Uyển Thanh nghe anh nói, cô cảm thấy tiểu ca ca là người từ ái rộng lượng, điều đó làm niềm yêu thương của cô dành cho anh lại tăng thêm một bậc. Nhớ ngày xưa cha cô thấy anh ngất xỉu ngoài đường mà mang về nhà, lúc đó anh mới 8 tuổi đầu, vẫn còn là một cậu bé xinh xắn. Lúc đó cô còn không biết anh là con trai, cứ tưởng mình sẽ có một người bạn gái để chơi chung rồi; cô ấn tượng với anh từ cái nhìn ban đầu tuy trông anh rất tiều tụy vì phải dầm sương dãi nắng bao ngày qua nhưng vẫn vô cùng đáng yêu, môi đỏ răng trắng, mái tóc màu nâu mềm mại xinh đẹp đến lạ kì.
Chỉ có điều cô hơi sợ tiếp xúc với anh là vì đôi mắt anh không giống người bình thường, lúc ấy ngây thơ chưa hiểu chuyện, cô đã bị dọa sợ chết khiếp. Nhưng cha cô đã khuyên bảo giải thích cho cô hiểu, từ đó về sau cô bé Uyển Uyển xem cậu bé cha nhặt về là anh trai mình, lúc nào lẽo đẽo theo đuôi, dù anh di chuyển rất chậm cần phải dò dẫm phía trước hồi lâu mới đi được một bước, nhưng cô cũng nhất nhất học theo. Có đôi khi cô học theo anh nhắm mắt mà đi, nhiều lần ngã đến lấm lem quần áo nhưng vẫn toe toét miệng cười, và luôn mồm gọi anh là tiểu ca ca!
Nhưng rồi cha mẹ cô cũng vì có thêm tiểu ca ca trong nhà mà sinh ra tiếng to tiếng nhỏ, đến cuối cùng mẹ cô chịu không nổi cãi nhau một trận lớn với cha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457584/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.