Hoa Vân Phong chậm rãi hướng phía cửa sổ sát đất bên phải phòng khách đi đến. Nơi này anh có đi qua nên nhớ số đếm bước chân, không lầm lẫn chạm vào cửa thủy tinh, kéo mở nó ra. Ngoài kia là một không gian nho nhỏ của ban công. Các căn hộ cao cấp ở đây đều có phần ban công nhô ra, dùng để trang trí trồng hoa cỏ để tăng thêm sinh khí, làm máy lọc không khí tự nhiên rất có ích giữa chốn thành thị đầy khói bụi. Nhưng bà nội của Phùng Kiến Quân thì nghĩ khác. Bà cũng tận dụng tối đa nơi đây, nhưng không trồng hoa theo bà nói là vô nghĩa, bà thích trồng rau.
Phùng Kiến Quân hay trách bà làm vậy trông nơi đây chẳng có chút nào là xinh đẹp cả, bà nói: “Đẹp mà không ăn được, lãng phí. Hoa nở rồi tàn, không cho vào bụng được, trồng rau thì có thể thu hoạch. Ăn rau sạch tốt cho sức khỏe!”.
Phùng Kiến Quân không còn cách nào, đành để cho bà tự biến nơi đây thành vườn rau mầm theo ý thích. Đầy ban công toàn là những cái thùng nhựa vuông vuông, bên trong mầm rau đủ loại. Kể cả những cái hủ treo lơ lửng phía trên đầu. Bà nội đúng là rất thiết thực đi!
Hoa Vân Phong bước vào ‘vườn rau’ của bà nội. Khi chân anh chạm vào những cái thùng nhựa, anh dừng lại. Quay đầu đối diện với Bạch Thiệu Đông vẫn đi theo phía sau. Vẫn chưa mở miệng nói gì cả.
Bạch Thiệu Đông làm như chẳng biết nguyên nhân do đâu, anh ta giả vờ như nhìn khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457549/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.