Ngoài vườn ánh nắng đã nồng đậm xuyên qua từng kẽ lá, loang lỗ chiếu rọi lên mặt đất, trên con đường lát đá nhỏ. Cái nắng làm cô giáo Mạc hơi e ngại đứng dưới ánh mặt trời chói chan này. Nhưng vì mục đính riêng cần thực hiện, không thể không để bản thân chịu khổ chút. Mạc Liên quay lại nhìn người đang đi phía sau mình. Cô không khỏi tán thưởng, cô gái này đẹp trong mọi hoàn cảnh và càng thêm rạng ngời dưới trưa gay gắt nắng. Ánh nắng không làm làn da cô sậm màu lại, mà càng nổi bậc màu trắng tinh khôi, mịn màng dưới tác dụng mặt trời chỉ làm nó càng thêm hồng nhuận quyến rũ. Cùng váy hồng Diệp Tri Thu đang mặc quả thật làm người ta phải cảm thán.
Mạc Liên thu hồi tầm mắt giả vờ như nhìn lơ đãng trên bãi cỏ xanh mơn mởn. Cất tiếng nói thăm dò: “Cô nói thật đi. Cô đến chỉ vì nghe tiếng đàn sao? Hay là cố tình tìm người đánh đàn?”
Diệp Tri Thu mỉm cười lúm đồng tiền, đây là vũ khí của cô có thể giết chết trái tim người khác cũng có tác dụng cho người nào đó thấy khó mà lui: “Cô xác định sao? Vậy thì có liên quan gì đến cô sao, cô giáo Mạc?”
Mạc Liên là cô gái sinh ra chốn đô thị phồn hoa, cũng không phải hạng người dễ bị dọa là sợ hãi, bình tĩnh đối đáp: “Cô thừa nhận rồi. Xem ra chỉ nhìn bề ngoài rất dễ bị nhầm lẫn.” cố ý mắng Diệp Tri Thu.
- “Vậy thì đã sao? Tôi đoán cô có lý do để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457514/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.