Ngày mà Diệp Hoài Sơn được nhận vào làm con nuôi nhà họ Lý, ngày tốt đẹp nhất trong cuộc đời của ông.
Năm ấy, cậu bé họ Diệp này đã từng lang thang đầu đường xó chợ. Từng xem hết vào mắt nóng lạnh của cuộc đời. Nhưng cậu tự nhủ với mình rằng, phải cắn răng chịu đựng, rồi có một ngày, cậu thề sẽ đạp tất cả bọn họ dưới chân.
Một đứa bé, còn sống nhờ ý chí sắt đá, ngoan cường cứng đầu là cá tính của cậu.
Lúc rơi vào tay của bọn hắc đạo, cậu cũng không chịu đầu hàng.
Nhớ lúc ấy, cậu cũng đi tìm kiếm cái ăn bằng những công việc nặng nhọc như những đứa trẻ cùng cảnh ngộ.
Tất cả bọn họ được đưa vào nơi khai thác đá, làm quần quật suốt ngày mà không có đủ cơm ăn, đừng nói chi tới tiền công xứng đáng.
Vậy mới nói, những người dưới tận cùng của đáy xã hội, những người không có tiếng nói, không hiểu biết pháp luật, đời nào ngốc đầu lên nổi.
Không chịu nổi tình cảnh áp bức này, cậu bé Diệp đã chống lại bọn họ. Cậu không chịu làm việc, dù cho có bị đánh, bị bỏ đói, cậu vẫn nhìn chúng với ánh mắt khinh bỉ. Không van xin cầu khẩn.
Thấy cậu đáng thương, ai cũng muốn giúp đỡ, nhưng không dám.
Rồi chuyện này cũng đến tay tên quản lí. Hắn đến bằng những đòn roi nặng nề nhất. Hắn là tên tham công tiếc việc, chỉ biết vơ vét của trên đưa xuống, áp bức người dưới thế. Ai cũng căm hận hắn đã lâu, nhưng không dám phản kháng.
Trên da thịt của một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/104576/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.