Tháng 10, khí trời đã bớt nóng, thời kỳ hoa tươi càng thêm dài ra.
Hai ngày nay trời lại mưa nên càng thêm lạnh.
Tiệm của Bạch Hủ thường xuyên có thể nhận được đơn đặt hàng tới bệnh viện nọ, ví dụ như giường bệnh số mấy phòng bao nhiêu, gửi cho anh chàng, cô nàng hoặc bác trai bác gái nào.
Lam Lam nói ánh mắt của Bạch Hủ rất sắc, lúc mở cửa hàng còn nghĩ tới việc chọn chỗ gần bệnh viện.
Bạch Hủ không dám nói thực ra lúc chọn địa chỉ, điều đầu tiên cô nghĩ thực ra là vì chỗ đó gần nhà cô.
Chiều nay trời mưa to, sấm sét giật đùng đùng, hai cô gái không dám ra khỏi cửa.
Lam Lam trốn trong phòng không dám ra: “Chị Hủ Hủ, chờ một chút đi, mưa to quá, còn có sét nữa…”
Bạch Hủ đứng ở cửa tiệm nhìn ra ngoài một lát thấy mưa không ngớt, lại nghe thấy tiếng của Lam Lam thì quay đầu lại nhìn cô ấy, bất đắc dĩ nói: “Thật là vô dụng.”
Cô lại đợi thêm một lát, thấy mưa ngớt bèn nhanh chóng căng ô, cô ôm bó hoa, quay đầu nói với Lam Lam: “Chị đi đưa hoa đây. Em đừng có trốn đấy, trong nhà có thiết bị tránh sét, không đánh vào đây được đâu.”
Lam Lam chạy ra, cô ấy đứng sát cửa nói với cô: “Chị Hủ Hủ, lúc đi đường chị đừng có trốn dưới tàng cây nhé, ô của chị lại không tránh lôi được, đợt trước có cái tin mà…”
“Đại cát đại lợi, em đừng nói xui, mau phù hộ cho chị bình an trở về phát tiền lương cho em đi.”
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-cua-anh/1700824/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.