Ngày khai giảng đầu tiên khối 11 của trường mở họp giáo viên, nội dung chủ yếu của hội nghị là sắp xếp thêm một tiết tự học buổi tối cho khối 11, đồng thời thêm chương trình học vào cuối tuần.
Tin tức này vừa được thông báo thì các chủ nhiệm đều thầm rên rỉ.
Bao gồm cả Khê Ngôn.
Điều này có nghĩa là sau mỗi buổi tối thứ sáu thì ít nhất là cô phải chờ tới mười giờ hơn mới được về nhà.
Vậy là hình như cô còn bận hơn cả Cố Văn Lan, tuy rằng công việc không vất vả bằng anh nhưng thời gian cô ở trường còn dài hơn thời gian anh làm việc ở bệnh viện thì phải.
Lúc Cố Văn Lan biết tin này bèn hỏi cô, “Khi nào bắt đầu thế?”
Cô nói: “Ngày mai.”
Sau đấy anh bắt đầu giành giật lấy từng giây mà lăn giường với cô…
Chuyện đáng vui mừng nhất chính là sau nửa tháng khai giảng tới nay, giáo viên các môn khác thường thường chạy xuống khen Chu Vũ với cô sau mỗi tiết, bọn họ đều nói: “Kẻ sĩ mấy ngày không gặp (*),đúng là phải lau mắt mà nhìn, không ngờ Chu Vũ lại ngồi viết ghi chú ở môn tôi!”
(*) Nguyên bản là Kẻ sĩ ba ngày không gặp, ý chỉ không thể mãi nhìn người khác với thành kiến cũ.
Chu Vũ vậy mà lại giơ tay trả lời câu hỏi!
Chu Vũ vậy mà lại nộp bài tập!
Chu Vũ học hành rất nghiêm túc!
Khê Ngôn rất là yên lòng, sau đó cô nhận ra hình như nửa tháng nay rồi chưa nói chuyện với Cố Văn Lan được mấy câu thì phải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-cua-anh/1700808/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.