Là anh, là hoa, là mộng, lướt qua đây, giờ phút này tựa gió lay động lòng em.
——《 linh cảm 》(*)
(*) Đây là hai câu đầu bài thơ “Linh cảm” của Lâm Huy Nhân, được dịch dưới sự giúp đỡ của fb Bình Tà.
Thứ ba hôm đó, Khê Ngôn xin nghỉ một ngày ở trường.
Hôm qua cô đã thu thập hành lí xong xuôi, không nhiều lắm, mấy bộ quần áo mùa đông, một ít giáo án, một quyển notebook, còn lại đều là chai lọ dưỡng da.
Chẳng qua bây giờ là mùa đông nên quần áo rất dày, nhất là áo khoác, vậy nên hai chiếc vali hành lí cũng đầy.
Thế nhưng khi Cố Văn Lan xem qua vẫn cảm thấy chưa đủ, “Em định đi du lịch ở chỗ nào đây?”
Khê Ngôn hết cách bèn mở tủ quần áo ra cho anh xem, “Em nhiều đồ vậy, sau này thiếu cái gì về lấy là được.”
Anh suy nghĩ chốc lát thì cảm thấy thế cũng đúng bèn đẩy hai cái va li ra.
Chu Mộc Lan Mã Phong thấy hai người đi ra thì vội vàng đứng lên, mẹ nói: “Ôi, đã phải đi rồi à?” Nói tới đây bà cũng cảm thấy không nỡ xa con gái bèn đỏ mắt.
Vậy mà lúc trước bà vẫn trông mong con gái gả được cho người tốt.
Lão Lý ôm bả vai bà thay lời an ủi, “Được rồi được rồi, vợ chồng son lại ở cách đây không xa, chỉ cần một chuyến xe là tới, lúc rảnh rỗi chúng ta cũng có thể sang thăm tụi nó mà.”
Khê Ngôn cũng khó chịu, từ nhỏ đến lớn cô chỉ rời nhà mấy năm học đại học, còn lại đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-cua-anh/166842/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.