Chọn xong phòng ở quầy tiếp tân, Cố Văn Lan bèn xách Khê Ngôn đi, vào thang máy, qua hành lang, tìm phòng, quẹt thẻ, sau đó đóng cửa lại ném cô lên giường.
Anh bị giày vò nửa sống nửa chết, đứng thở hồng hộc.
Nhưng cái cô nàng say khướt này vẫn chưa hành hạ anh xong, cô giãy giụa bò khỏi giường định khập khễnh vào toilet.
Lúc này Cố Văn Lan mới thấy chân của cô không ổn, cau mày hỏi: “Chân cô sao vậy?”
Cả quãng đường đều bị đuổi, Khê Ngôn không vui lắm, hừ lạnh nói: “Tôi muốn đi tắm.”
Cố Văn Lan cảm thấy hơi đau đầu rồi đây, “Tôi không hỏi cô đi đâu. Tôi hỏi chân cô sao vậy?”
Cô không trả lời, vào toilet đóng cửa lại.
Cố Văn Lan nhịn không được bèn thở dài.
Lần đầu gặp anh tưởng cô chỉ là một con thỏ con, không ngờ say rượu xong lại là một con thỏ con ầm ĩ phát sợ.
Cái kiểu nửa người nửa quỷ này thì tắm cái mọe gì được?
Cố Văn Lan quay người mở cửa toilet đang bị sương mù hóa, vừa mở cửa liền thấy cô đã cởi váy ra một nửa, anh khựng lại một lát rồi đóng sập cửa lại, đứng ngoài cố lấy lại bình tĩnh rồi lại mở cửa vào kéo váy Khê Ngôn lên rồi ôm cô ra khỏi toilet.
Suốt quá trình đó cô vẫn cố giãy giụa vài lần, bác sĩ Cố cuối cùng cũng hết kiên nhẫn, anh vỗ mông cô, nặng nề nói: “Cô yên phận chút đi, đừng ồn ào nữa.”
Nói xong ấn cô lên trên giường.
Khê Ngôn ấm ức sờ mông, nhìn trộm anh một chút rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-cua-anh/166837/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.