Yên Lộ tự nhiên phơi bày thân thể, vết thương trên tay không hề ảnh hưởng đến tâm tình cậu. Ngửi thấy mùi thơm từ bếp, cậu bèn đi vào xin thịt ăn. Ai ngờ tên thối Chung Tông vừa nhìn thấy cậu đã mắng: “Ai cho cậu ăn mặc thế này!”
Lúc ấy Yên Lộ còn vừa thò tay nhón một miếng chân giò trong bát, nước canh chảy từ đầu ngón tay xuống, cậu đang liếm liếm, mắt ngước lên hoang mang nhìn hắn, “Chẳng phải đã nói với cậu rồi sao.”
Chung Tông không đáp, lại quay về nồi canh.
Yên Lộ lấy làm lạ, sán tới nhìn nhìn cái nồi, mùi hương nức mũi, cậu vừa nhai miếng thịt trong miệng vừa nhìn cái nồi, bất giác muốn ăn thấy đáy nồi luôn.
Đang mút mút ngón tay, phát hiện Chung Tông lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình, Yên Lộ ngại ngùng nhả tay ra, trợn mắt với hắn, “Làm sao, chẳng lẽ còn muốn quản cả tướng ăn của ông?”
Chung Tông cười cười, tay trái cầm muôi, tay phải đột nhiên ôm eo cậu kéo lại.
Yên Lộ nín thở, khóe miệng bị liếm một cái, rồi ngây ngốc được Chung Tông thả ra, nhìn hắn hài lòng gật gù, “Mùi vị không tệ.”
Không biết là mùi vị nào. Là mùi vị của cậu hay mùi vị của chân giò.
Có điều so sánh bản thân với chân giò… Cậu có vẻ hơi kém giá…
Yên Lộ liếm liếm khóe môi, đi tới tủ lạnh muốn lấy kem que ăn. Tối nay cậu đặc biệt mua kem ở siêu thị, thèm ăn một cái.
Ai ngờ vừa mở cửa tủ lạnh, tên khốn Chung Tông lại đóng ngay vào. Yên Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-yen-toi-tu/199591/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.