*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thôi Đào vốn muốn nói câu “Tôi không biết” lần thứ ba, nhưng dường như Hàn Kỳ đã sớm đoán ra được đáp án của nàng, chàng căn bản không có ý định nghe, chỉ quay người sang Vương Chiêu thấp giọng dặn dò hắn vài câu, Vương Chiêu gật đầu sau đó lại vô thức nhìn qua Thôi Đào một chút.
Đêm hôm khuya khoắt, không biết hai tên đàn ông trước mặt nàng đang thì thầm cái gì, không quân tử chút nào cả.“Nhà của Cừu đại nương.” Thôi Đào nói.
Thôi Đào dứt khoát phớt lờ họ, tiếp tục quan sát xung quanh, tìm kiếm những manh mối có thể bị bỏ sót lại ở hiện trường. Cuối cùng xem qua cả thảy vẫn không tìm được chỗ nào đặc biệt.(**) https://img.52lishi.com/m00/08/fc/a7886b59a055619d7a7f4e57bd9eaece.jpg“Hóa ra Cừu thị chính là kẻ khiến ngươi phải than thở khóc lóc, tự nguyện gánh tội thay, đau lòng nhưng khó bỏ được đấy ư?” Giọng nói của Hàn Kỳ cực kỳ êm tai, thậm chí còn nghe thấy vài phần dịu dàng.
Ở lâu trong căn phòng này sẽ cảm thấy hơi buồn bực, ánh đèn rực rỡ chiếu lên mặt đất đầy máu khô, khiến người ta cảm thấy mùi tanh nồng đang dần trở nên đậm đặc hơn. Thôi Đào đẩy cửa sổ phía Nam ra để thông gió, nghe thấy hai anh em Lý Viễn Lý Tài đứng bên ngoài canh chừng nhỏ giọng thì thầm.“Cừu đại nương đã nói dối, mùng 3 trăng non, đêm tối đen, cách xa như thế, lại còn có lá cây rậm rạp che lại, bà ta không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-tu-o-phu-khai-phong/474808/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.