Vương tứ nương cho là Thôi Đào muốn giở chiêu cũ, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng hết thảy, định sẽ liều mạng với nàng. Nhưng Thôi Đào nói xong liền xoay người đi, trở về ngồi xuống trong góc của nàng.
Vương tứ nương nghi ngờ nhìn nàng, đúng lúc đối mắt với Thôi Đào, ánh mắt của nàng lóe sáng nhìn chằm chằm ả, chợt để lộ ra một nụ cười quỷ dị.Ánh mắt Hàn Kỳ đột nhiên bắn về phía Thôi Đào.Nói mới nhớ, sao hôm nay con khốn này lại đột nhiên lợi hại như thế chứ? Từ sau khi nàng vào đại lao, trên người đều tràn đầy tử khí, mặc cho kẻ khác làm gì cũng không hề kêu một tiếng. Vậy mà hôm nay lại đột nhiên làm chuyện xấu, lại còn âm hiểm ác độc, thậm chí là làm hại đến ả nữa.“Ai u, ai u, ư ư ư…” Vương tứ nương vừa nhận được 50 trượng, cái mông như đang nứt ra, đau muốn mất mạng. Lúc này ả đang nằm trên đống rơm kêu gào thảm thiết.
Trong nháy mắt Vương tứ nương đã bị dọa đến toát mồ hôi lạnh, phát hiện bản thân lại thật sự đang sợ con khốn này, nhất định là vì bị thương nên ả yếu đi rồi.“Trĩ Khuê* đã thích ứng được chưa?” Bao Chửng hỏi.Thôi Đào gật đầu, dường như chợt nhớ ra gì đó bèn ngẩng đầu lên nói với Hàn Kỳ: “Nhưng tôi nhớ ở ngón trỏ tay phải của hắn có một nốt ruồi đi, ở chỗ này này.”Tuy nói vì trộm cắp nên phán 3 năm tù, Lưu thị không mấy vui vẻ, nhưng nhìn dung mạo tú dật của Thôi quan Hàn hiện ra trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-tu-o-phu-khai-phong/474805/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.