7 
Ta cảm thấy cơ thể mình ngày càng nhẹ, nhẹ đến mức có thể bay lên, xung quanh mọi thứ cũng bắt đầu thay đổi. Dường như ta đã trở về hoàng cung. 
Cảnh tượng trước mắt dần dần rõ ràng hơn, ta nhận ra mình đang đứng trước điện Càn Thanh. Các cung nhân trong điện Càn Thanh qua lại tấp nập, ta nhìn thấy những gương mặt quen thuộc. 
Đây là mộng sao? Ta thực sự đã trở về thời kỳ trước khi nước Kỷ diệt vong? 
Nhưng tại sao? Tại sao họ dường như không thấy ta? 
Đang lúc ta còn hoang mang, bên trong điện Càn Thanh đột nhiên vang lên tiếng ồn ào, ta liền vội vã chạy vào trong, và nhìn thấy chính mình lúc nhỏ. 
Ta chợt nhớ ra, đây là khi ta 9 tuổi. Do vận xui của mình, ta đã vô tình làm đổ mực từ nghiên mực lên long ỷ của phụ hoàng, để tránh bị phụ hoàng trách phạt, ta liền nhờ các cung nhân giúp ta lau sạch long ỷ. 
Lúc này, khi phụ hoàng vẫn chưa hạ triều, ta tranh thủ ra ngoài điện Càn Thanh lau sạch long ỷ. 
Kết quả, long ỷ đã được lau sạch sẽ, nhưng ta lại vô ý bước vào chậu nước, khiến các cung nhân hoảng hốt. Nhìn lại thì ta thật đúng là từ nhỏ đã xui xẻo. 
Tiểu Chiêu Hoa lúc này đang ngồi trong chậu nước, khuôn mặt giận dỗi, phồng má tức giận. Các cung nhân xung quanh bế nàng ra khỏi chậu, nhưng nàng vẫn tỏ vẻ không hài lòng, rồi chạy đi đâu đó. Ta sao lại không nhớ mình đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-xui-xeo/3619945/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.