Chương trước
Chương sau
Buổi tiệc khai máy phim điện ảnh Sương Trong Gió đã bắt đầu. Người dẫn chương trình phong thái chuyên nghiệp bắt đầu nói:

“Quý vị thân mến, phim điện ảnh 'Sương Trong Gió' được thực hiện bởi đạo diễn Hà Kiến Thành, do công ty điện ảnh Kiến Thành sản xuất. Bộ phim sẽ được khởi quay vào tháng một năm sau và dự kiến sẽ đóng máy vào tháng tư cùng năm. Đây là bộ phim được bộ đôi biên kịch trẻ Trung-Hạnh sáng tác. Và sau đây, tôi xin giới thiệu dàn diễn viên sẽ tham gia vào bộ phim điện ảnh 'Sương Trong Gió' lần này“.

Người dẫn chương trình dừng một chút, rồi đưa micro lên nói tiếp:

“Xin giới thiệu nam diễn viên Vương Thụy Đình sẽ thủ vai nam chính Đào Kiện Quân, nữ diễn viên Phùng Lam Nhi sẽ thủ vai nữ chính Thế Phụng Sương, ngôi sao trẻ Lâm Viết sẽ thủ vai thứ Hạn Tinh, diễn viên Thịnh Nhuế Lan sẽ thủ vai thứ Thảo Anh“.

Cậu ta nói tiếp: “Và ngôi sao trẻ Trắc Vịnh Thiển sẽ thủ vai phản diện Sương Mộc“.

Nghiêm Minh Hữu đang đứng bên này cùng một vài nhà đầu tư khác, liền nhìn thấy cô gái anh gặp ở thang máy đang dần bước lên sân khấu. Hoá ra cô gái đó tên là Trắc Vịnh Thiển.

Nhìn cô bước lên sân khấu, Nghiêm Minh Hữu dường như đã bị cô hút mất linh hồn. Bước đi uyển chuyển, nhẹ nhàng, cả người cô gái Trắc Vịnh Thiển toát lên vẻ tự tin, kiêu sa của một cô gái hiện đại. Anh chăm chú nhìn về phía Trắc Vịnh Thiển, từng cử chỉ của cô đều rất điềm tĩnh, cảm giác cô như một chiếc lá nhỏ giữa một cái thác nước to lớn, dù có bị cái thác nước đó mạnh mẽ đánh vào như thế nào, chiếc lá nhỏ ấy vẫn ung dung tự tại. Vừa thanh thuần thoát tục vừa quyến rũ tự tin đến động lòng người.

Nghiêm Minh Hữu như ngừng thở, đôi mắt anh lần đầu tiên chủ động dán chặt vào một người phụ nữ như vậy. Cho dù từ trước đến nay anh có bao nhiêu cô gái bên cạnh thì cũng là họ tự động tìm đến. Đáy mắt đã trầm xuống khi Trắc Vịnh Thiển bước lên, dưới ánh đèn, tấm lưng trần của cô càng thêm sống động. Anh rất muốn đưa tay chạm vào tấm lưng quyến rũ không tì vết ấy như thể chạm vào một món bảo vật quý giá.

Trên sân khấu, Trắc Vịnh Thiển cảm thấy như có ai đó đặt đốm lửa bên cạnh cô. Vịnh Thiển bất giác đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm liền chạm phải ánh mắt của người đàn ông mà cô gặp trong thang máy. Anh đưa ly rượu champagne như tỏ ý mời cô một ly.

Trắc Vịnh Thiển không phải là một cô bé mười tám ngây thơ ngại ngùng. Vì thế cô cũng đưa ly rượu lên giống như động tác của anh. Sau đó, Vịnh Thiển đưa mắt sang chỗ khác như đang lắng nghe lời phát biểu của đạo diễn và biên kịch. Cũng vì vậy mà cô đã không nhìn thấy biểu cảm như sắp ăn tươi nuốt sống Vịnh Thiển của Phùng Lam Nhi.

Phùng Lam Nhi cô ta không ngờ Nghiêm Minh Hữu vậy mà chủ động để mắt đến cái cô gái tên Trắc Vịnh Thiển kia. Chẳng qua chỉ là một diễn viên tay ngang mới vào làng giải trí này. Bàn tay đang cầm ly rượu của Phùng Lam Nhi khẽ run lên. Cô ta liếc mắt sang Trắc Vịnh Thiển đang đứng cách cô ta bởi Vương Thụy Đình. Trắc Vịnh Thiển cô lại dám dòm ngó Nghiêm Minh Hữu. Nhưng cô ta hiện giờ không thể tùy ý, cố gắng giữa nét mặt tươi tắn chuyên nghiệp nhất. Phùng Lam Nhi cô ta phải tìm cách loại bỏ Trắc Vịnh Thiển. Cũng chỉ là một con tép riêu như đám phụ nữ có ý bám đùi Nghiêm Minh Hữu lúc trước thôi. Cô ta chắc chắn sẽ không cho Trắc Vịnh Thiển cơ hội đó.

Trắc Vịnh Thiển sau khi trả lời một số câu hỏi của người dẫn chương trình và cùng các diễn viên chào hỏi lẫn nhau và cũng như các nhà đầu tư. Cô liền đi vào nhà vệ sinh để chỉnh trang một chút.

Cô đang rửa tay thì nhìn thấy Phùng Lam Nhi đi vào nhà vệ sinh.



Trắc Vịnh Thiển và Phùng Lam Nhi bình thường cũng không quá tương tác với nhau. Vì thế khi nhìn thấy cô ta, Trắc Vịnh Thiển cũng không để ý.

Sau khi lau khô tay, Vịnh Thiển lấy trong ví một thỏi son đỏ rồi tô lên đôi môi của cô.

Phùng Lam Nhi đứng bên cạnh nói: “Mới vào nghề mà phong thái chuyên nghiệp như vậy, đúng là đáng khen“.

“Cảm ơn đã khen“. Trắc Vịnh Thiển lạnh nhạt, sau khi chỉnh trang xong liền ý định rời đi.

Vừa bước đi đã bị Phùng Lam Nhi chặn lại: “Ý tôi là phong thái quyến rũ đàn ông đấy“.

Rồi cô ta nhìn Vịnh Thiển khinh thường nói: “Chưa gì đã muốn bám đùi Minh Hữu, đúng là chán sống mà“.

Trắc Vịnh Thiển thông minh liền nhận ra câu nói này có liên quan đến hành động lúc nãy của cô và người đàn ông kia.

Cô nói: “Thì ra anh ta tên là Minh Hữu, chắc là Nghiêm Minh Hữu phải không?“.

Trắc Vịnh Thiển luôn xem bản tin cuối ngày nên rất hay nhìn thấy các nhân vật trên thương trường. Với cả, Nghiêm gia làm gì có ai ở thành phố S này mà không biết. Cho dù là người không xem bản tin thì cũng sẽ biết họ là gia tộc quyền lực nhất cái thành phố này.

Phùng Lam Nhi nhìn cô đang bày ra vẻ mặt ngây thơ: “Cô...”

“Cảm ơn nha, nhờ cô nói mà tôi mới biết đó là thái tử gia Nghiêm thị đó, bám đùi anh ta ai mà không muốn“. Trắc Vịnh Thiển ngắt lời cô ta.

Sau đó cô khẽ đẩy người cô ta ra rồi bước đi. Phùng Lam Nhi thấy cô rời đi liền tức điên. Cô vậy mà dám khiêu khích cô ta. Phùng Lam Nhi nhất định sẽ không bỏ qua cho Trắc Vịnh Thiển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.