Lâm Hành cười nói: “Nhưng cậu và Đào Tử quen biết đã lâu, thật đáng tiếc.”
Trần Hạc Sâm không khỏi nhíu mày, không trả lời, Lâm Hành cũng không nói tiếp chủ đề này: “Vậy khi tôi quay về, cậu đưa bạn gái cậu đến, chúng ta cùng ăn một bữa.”
Trần Hạc Sâm nhả một làn khói, mờ mịt nói: “Đến lúc đó nói sau.”
Lâm Hành cười, thoải mái nói: “Đừng đợi đến lúc đó nói sau, vừa rồi tôi nói như vậy cũng không có ý gì đâu.”
Cuộc gọi giữa Trần Hạc Sâm và Lâm Hành không kéo dài lâu, lúc Lương Úy tắm xong đi ra, Trần Hạc Sâm đã cúp máy.
Lương Úy nhìn anh: “Là bệnh viện gọi đến sao anh?”
Trần Hạc Sâm lắc đầu, hút thuốc, bước vào phòng khách: “Không phải, là một người bạn đang sống ở London.”
Lương Úy ừ một tiếng, rót một ly nước, mấp máy môi: “Hay là lát nữa em tự đón xe đến ga tàu?”
“Không sao, năm giờ anh mới đi làm, anh sẽ đưa em đến ga tàu trước.” Trần Hạc Sâm đưa tay chải đuôi tóc của cô, đầu ngón tay anh chạm vào vệt nước ướt đẫm, khẽ nhíu mày, “Sao không sấy tóc?”
Lương Úy nói: “Lúc tắm xong em hơi khát nước, lát nữa em sấy tóc.”
Lương Úy cầm ly, uống hai ngụm nước, sau đó chạy vào phòng tắm sấy tóc. Cô chỉnh trang gọn gàng, cũng đến giờ lên đường, Trần Hạc Sâm lái xe đưa cô đến ga tàu.
Trước khi xuống xe, Lương Úy quay đầu, ghé sát vào anh, hôn lên khóe môi anh. Cô chuẩn bị rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-thu-muoi-hai/3568537/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.