Khung trò chuyện WeChat hiển thị người bên kia đang nhập, dừng một lát, sau đó lại xuất hiện, chờ một hồi lâu, anh gửi tin nhắn.
Trần Hạc Sâm: Xin lỗi, đứa nhỏ nhà anh cầm điện thoại anh chơi, nhắn tin lung tung.
Lương Úy nhẹ nhàng cầm điện thoại.
Lương Úy: Vừa rồi anh nhắn gì à, lúc nãy em không nhìn điện thoại, chỉ thấy thông báo tin nhắn đã bị thu hồi.
Trần Hạc Sâm cầm điện thoại, thấy cô trả lời như vậy, ánh mắt anh khẽ lay động, ngón trỏ gõ trên màn hình, thuận nước đẩy thuyền, trả lời tin nhắn của cô.
Trần Hạc Sâm: Không thấy à? Vậy không sao.
Trần Hạc Sâm nghiêng đầu nhìn thủ phạm Viên Viên đang nằm dài trên đầu gối mình, cô bé tròn mắt nhìn anh, Trần Hạc Sâm bật cười: “Lần sau không được cầm điện thoại của cậu nhắn tin lung tung nữa, hiểu chưa?”
Viên Viên chắp tay trước ngực, hết sức đáng thương: “Viên Viên biết rồi.”
Trần Hạc Sâm khẽ thở dài, đột nhiên vừa rồi có cảm giác như lấy đá đập lên chân. Anh sợ phiền, không bao giờ đặt mật khẩu điện thoại, không ngờ hôm nay cho cháu gái mượn một lúc đã xảy ra chuyện thế này.
Viên Viên vô cùng hiếu kỳ: “Cậu ơi, chị ấy có phải bạn gái của cậu không?”
Cô bé nhất quyết tra hỏi, Trần Hạc Sâm nói: “Cậu chưa thổ lộ với chị ấy.”
Viên Viên bĩu môi, tự tin nói: “Nhưng không phải con vừa hỏi giúp cậu rồi sao?”
Đáy mắt của Trần Hạc Sâm chan chứa ý cười, anh đưa ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-thu-muoi-hai/3568524/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.