Chương trước
Chương sau
Edit: Ù
Beta: Nguyệt Nguyệt
Qua cơn mưa trời lại sáng, trong không khí tràn ngập hương vị bùn đất cùng cỏ xanh.
Du Duyệt dậy thật sớm, mở rộng cửa sổ thông gió lớn ra, hít một hơi thật sâu, hương vị kia không tính là dễ ngửi, trong mùi ướt át lôi cuốn một ít mùi tanh của đất, đột nhiên chui vào khoang mũi là người khác cảm thấy hô hấp không thuận.
Thời gian gần đây cô làm việc cùng nghỉ ngơi ăn uống còn tính là có quy luật, mặc dù không quá đói bụng, cô vẫn đi xuống phòng bếp rồi nấu cho mình một chén canh gà đạm bạc ăn cho xong.
Đúng 8 giờ sáng, cô mới đem toàn bộ chén đũa vừa dùng qua bỏ vào máy rửa chén, di động rung lên hai cái, một tin nhắn chuyển tiền được được gửi tới, tài khoản được cộng thêm hai trăm vạn, số dư khả dụng hơn 5000 vạn.
So với tháng trước thiếu một trăm vạn, tâm tình của Du Duyệt thực phức tạp, đương nhiên không phải bởi vì thiếu một trăm vạn, cô và Lục Việt Minh không có con, cô điều hành một số tài khoản thú cưng dễ thương trên nhiều nền tảng khác nhau, thu nhập của cô chủ yếu dựa vào việc kinh doanh này. So với các ông chủ giàu có thì không thể sánh được, nhưng cô có thể tự nuôi sống bản thân. Hai người đã ly hôn được gần một năm, Lục Việt Minh hoàn toàn không có nghĩa vụ cấp dưỡng cho vợ cũ, tuy rằng mấy trăm mấy vạn này có thể không phải là vấn đề gì lớn đối với anh.
Cô muốn tìm anh nói chuyện, nhưng vẫn chưa tìm được thời cơ thích hợp, Lục Việt Minh là một người bận rộn, vừa đi trên đường vừa làm việc, có khi còn làm việc trên máy bay, lúc còn kết hôn thời gian gặp mặt cũng không nhiều, hiện tại anh căn bản không cần dành quá nhiều thời gian quý báu của mình để đi ứng phó với vợ cũ.
Mọi phương thức liên lạc đều được giữ lại, ly hôn gần một năm vẫn được tính là hoà bình, không có nháo đến nỗi phải giương cung bạt kiếm, người lớn hai bên không vì vợ chồng không thành mà vẫn làm bạn bè với nhau, không để tâm đến vấn đề tình cảm của người trẻ mà ảnh hưởng đến mối quan hệ hợp tác hữu nghị giữa hai nhà.
Nhà họ Lục bên kia hẳn là không để tâm, gia tộc họ Lục ở thành phố A là một trong những gia tộc giàu có nhất, bối cảnh tương đối phức tạp, có cả tiền tài lẫn quyền lực, sản nghiệp ở khắp nơi. Trước khi Du Duyệt gả cho Lục Việt Minh, kỳ thật nhà họ Du ở thành phố A không có quá nhiều tiếng tăm, tin tức hai người đính hôn và dự án hợp tác mới cùng nhau tuôn ra, nhà họ Du cứ như vậy mà lớn mạnh theo thuỷ triều.
Hạng mục kia của anh trai cô cực kỳ nổi bật, ông nội Du cũng từ đó mà nhận được không ít tài sản gia đình, ba mẹ cô một người là giảng viên đại học, một người là giáo viên dạy vũ đạo, phương hướng phát triển của họ về cơ bản không có liên quan đến việc kế thừa gia nghiệp, Du Dương có dã tâm, có năng lực, cũng như không chịu bị giới hạn trong địa vị vô dụng của ba mẹ, bởi vì mối quan hệ thông gia này, Du Dương đã nắm chắc được cơ hội để tiến lên, thậm chí còn lấn át cả hai người anh em họ mà ông nội coi trọng.
Hạng mục ở thành phố G được thực hiện thành công, các dự án nhỏ hỗ trợ xung quanh đó đều bị chia cắt bởi một số công ty, nhà họ Du nhờ có thông gia mà chiếm được miếng thịt mỡ lớn nhất, sự phát triển nhanh chóng trong vòng hai ba năm qua đã vượt mặt đối thủ Trương gia.
Việc Du Duyệt đề cập tới vấn đề ly hôn trong thời điểm này, chắc chắn sẽ quấy rầy kế hoạch to lớn của gia tộc, nếu không phải nhà họ Lục có hành động tử tế thì cuộc hôn nhân này nhất định có khả năng ly hôn được.
Bởi vì chuyện này mà Du Duyệt bị ông nội giáo huấn một trận, mỗi lần về quê thăm họ hàng, không thể thiếu những ánh mắt lạnh lùng, cô vốn dĩ muốn về phía nam định cư, dù sao cũng không được người khác để vào mắt, cứ như vậy mà dứt khoát lưu lại thành phố A nhắm mắt làm ngơ.
Nghe nói anh của cô và Lục Việt Minh đang thảo luận về một hạng mục mới, điều kiện đều được cả hai bên chấp thuận, hi vọng hợp tác đạt được thành quả. Xem ra Du Dương có chút tài năng, cởi bỏ lớp áo đàn anh, vẫn có thể nổi bật trước nhiều đối thủ.
Du Duyệt không quan tâm đến những vấn đề này, quả thật cô từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ có thể hoàn toàn không thuận theo yêu cầu thế lực của gia tộc, cuộc hôn nhân mang lại cho gia tộc nhiều lợi ích như vậy. Bây giờ ly hôn, được tự do tự tại, ai quan tâm họ có vừa lòng hay không, cũng đâu có thể cùng mình chia sẻ được, dù sao bọn họ kiếm được nhiều tiền như vậy cũng không chia cho mình, cô từ lâu cũng đã sớm mệt mỏi ứng phó với thứ tình cảm gia đình giả tạo này, thoát khỏi chỉ cảm thấy một thân nhẹ nhàng.
Để nói trong cuộc hôn nhân này ai là người bị thiệt, người đó có lẽ là Lục Việt Minh. Du Duyệt gả cho anh rồi thành công rời xa cuộc sống sinh hoạt thường ngày, hưởng thụ hai năm làm một phu nhân nhà giàu vô ưu vô lo, nhà họ Lục cũng rất đáp ứng nhà họ Du, làm địa vị của gia tộc trực tiếp nâng cao thêm một bước, cuối cùng nhà họ Lục cũng hy vọng cháu trai sẽ thành gia lập thất, phá bỏ tin đồn đồng giới.
Chỉ có Lục Việt Minh, cưới một người vợ không có ích cho sự nghiệp của mình, nói cưới liền cưới, mới có hai năm đã đường ai nấy đi. Anh rất rộng lượng, sau khi ly hôn còn kiên trì trả tiền sinh hoạt cho vợ cũ đúng hạn.
Sau khi ly hôn, Du Duyệt được chia một căn hộ rộng 600m2 ở trung tâm thành phố, mỗi tháng tiền điện nước lên đến mấy chục vạn, thu nhập từ việc làm truyền thông cũng hỗ trợ cô chi trả, nhưng phần lớn những khoản chi vào những phòng không ở cũng không có lời, cô không phải là người tiêu xài xa xỉ, vẫn luôn cân nhắc tìm thời điểm thích hợp để bán căn nhà này đi rồi mua một căn có diện tích nhỏ hơn.
Lục Việt Minh chỉ sợ cô có khả năng hút tiền của mình, nhất thời không duy trì được chất lượng sinh hoạt như trước, nhưng nghĩ đến tình cảm vợ chồng hai năm qua, liền chu cấp phí sinh hoạt, dù sao hiện tại hai bên sẽ không tái hôn, kinh tế cũng không bị ảnh hưởng nhiều.
Trên thực tế Du Duyệt cũng không thiếu tiền, anh hẳn là quên mất ngoài phòng ở, anh còn trả một khoản lớn tiền phí sinh hoạt trong thời gian ly hôn, số tiền này cũng đủ để Du Duyệt nửa đời sau cơm ngon rượu say.
Du Duyệt cũng có nhắn tin nói qua với anh rất nhiều lần, phản ứng của Lục Việt minh rất im lặng, chỉ nói: “Cho thì cầm đi.”
Anh là người không khoan nhượng, không thích những người hết lần này đến lần khác thách thức quyền uy của mình, Du Duyệt cố gắng chuyển tiền lại cho anh, ngày hôm sau lại bị chuyển lại nguyên vẹn, cô muốn liên lạc lại với anh, nhưng anh lại lười nhắn lại.
Du Duyệt cũng có chút e ngại anh, lần đầu tiên chạm mặt ở quán cà phê, thân ảnh cao lớn đĩnh bạt của Lục Việt Minh xuất hiện ở cửa, lúc nện bước vững vàng tiến gần đến chỗ cô, đầu gối của Du Duyệt thiếu chút nữa mềm nhũn mà quỳ xuống trước mặt anh, nêu một đoạn văn về giá trị cốt lõi của xã hội chủ nghĩa, chứng minh mình là công dân tốt, luôn tuân theo pháp luật và có đạo đức tốt đẹp.
Không chỉ riêng cô, có rất nhiều người khi thấy Lục Việt Minh, ít nhiều gì cũng sẽ cảm nhận được sự áp bách. Lục Việt Minh tốt nghiệp trường quân đội, trải qua quá trình rèn luyện trong quân đội nhiều năm, sau khi ra trường vết máu trên người vẫn chưa biến mất, chiều cao hơn 1m9 đã đủ để người ta cảm thấy bị áp bức, ánh mắt sắc bén nhìn qua, tổng thể khí thế mạnh mẽ làm người khác không nhịn được lạnh sống lưng.
Nếu không phải tức giận đến mất đi lý trí, Du Duyệt có một trăm cái lá gan cũng không dám chạy đến trước mặt Lục Việt Minh là chuyện lỗ mãng. Thói quen này kéo dài cho tới ngày hôm nay, chỉ đưa tiền mà thôi, không phải đưa lưỡi dao, chỉ cần nhận nó.
Ặc…
Du Duyệt thầm than, click mở khung chat của Lục Việt Minh, lại thoát ra.
Cô không tìm anh, ngược lại Lục Việt Minh là người chủ động gọi điện thoại, khi đó cô đang dùng gậy chọc mèo mà trêu đùa với mèo của cô, nhìn thấy tên người gọi đến, tay cô run lên bấm nút nghe.
“Alo.” Cô vội vàng đem điện thoại áp vào tai, bỗng nhiên không biết phải xưng hô như thế nào cho phù hợp, suy nghĩ rồi nghẹn ra một câu: “Xin chào.”
Đại khái Lục Việt Minh cảm thấy không có gì để nói, đầy dây điện thoại bên kia trầm mặc vài giây, sau đó mới cất giọng ôn hoà: “Ngày hôm qua em đi bệnh viện sao, có nơi nào không thoải mái?”
Cô đi bệnh viện tư nhân, tính bảo mật thông tin riêng tư cực tốt, thiết bị y tế đứng đầu, danh nhân giàu có ở thành phố A đều thích đến đây chữa bệnh, lúc Du Duyệt chuẩn đến thành phố này vẫn luôn đến nơi đó để điều dưỡng cơ thể, có bác sĩ quen thuộc, mỗi khi bị đau đầu nhức óc vẫn có thói quen chạy tới đây.
“Sao anh biết tôi đi bệnh viện?” Không phải anh vẫn luôn phái người đi theo dõi cô?
Lục Việt Minh giải thích nói: “Có phải em vẫn chưa đổi số điện thoại liên hệ với gia đình? Tin nhắn đã được gửi tới di động của tôi.” 
“À, hình như là vậy!” Cô nhớ lại, vội vàng nói: “Xin lỗi tôi quên mất, tôi sẽ gọi điện thoại nói cho bọn họ một tiếng.”
“Không cần, em ở thành phố A cũng không có…” Anh dừng lại, như thể đang cân nhắc tìm từ thích hợp: “Ừm, người quen, tôi đã xem qua báo cáo, có vấn đề gì sao?”
Du Duyệt cảm thấy mình không nhất thiết phải báo cáo tình trạng cơ thể cho chồng cũ biết, nhưng khi Lục Việt Minh vừa hỏi, cô liền nhịn không được mà giải thích rõ ràng: “Không có gì trở ngại, chỉ là mấy ngày trước tới kì kinh nguyệt nên không ăn uống nhiều, cơm ba bữa lộn xộn, nên hơi đau dạ dày, tôi đi bệnh viện kê hai hộp thuốc, trở về ngủ một đêm nên không sao rồi.”
“Bác sĩ nói như thế nào?”
“Bác sĩ cũng nói là do ăn uống không điều độ, nhắn tôi chú ý một chút.” Cô nghe được bên kia truyền đến tiếng người ồn ào: “Anh đang bận sao? Vậy tôi không quấy rầy anh nữa.”
“Mới vừa xuống máy bay.”
Lại là đi công tác, sự nghiệp cũng lớn quá đi mất, Du Duyệt im lặng cảm khái, ngoài miệng nói: “Anh nhất định mệt muốn chết rồi, còn không mau về nghỉ ngơi đi, gọi cho tôi làm gì?”
Giọng điệu dò hỏi cẩn thận, sao cô có thể nói được những lời vô nghĩa này với Lục Việt Minh chứ?
Lục Việt Minh dường như chỉ dành thời gian quan tâm tới tình hình gần đây của vợ cũ, không có ý tứ muốn cùng cô nấu cháo điện thoại, chỉ ừ một tiếng: “Công ty có cuộc họp, hôm nào rảnh cùng nhau ăn cơm.”
Du Duyệt đồng ý, trong lòng chửi thầm đâu ra từ hôm nào? Vợ chồng đã ly hôn thì ăn cơm chung làm gì? Anh cũng không biết xấu hổ à.
Cô chờ Lục Việt Minh ngắt máy rồi mới buông di động, nhìn thời gian đã là hai giờ mười lăm phút chiều.
Hôm nay lúc dậy không có tắm, làm xong cơm bị ám mùi khói dầu, lát nữa cô định đi ra ngoài một chuyến, không thể mang theo mùi khói bếp mà đi gặp bạn bè, vì thế cô buông chú mèo xuống, lau khô chén ăn cho mèo rồi ném vào đó mấy viên thạch nhỏ ướp lạnh, sau đó đi vào phòng tắm rửa thay quần áo.
Lúc đang trang điểm cô nhận được hai tin nhắn thông báo từ WeChat.
Một tin là do ba gửi, hai vợ chồng gần đây đi nghỉ mát, xách vali đi du lịch ở đảo năm ngày bốn đêm, hiếm khi nào được thức dậy một cách thoải mái. Lúc này, họ đã kiếm gì đó lấp đầy bụng, tay trong tay tản bộ ở bãi biển, thuận tiện chụp một loạt ảnh tình cảm rồi gửi cho con gái.
Du Duyệt trả lại hai trái tim, mong hai người họ có khoảng thời gian đi chơi vui vẻ, ba còn nhắn lại với cô rằng nếu có thời gian vẫn nên đi ra ngoài ngắm cảnh một chút, cô ở trong phòng cả ngày không cảm thấy buồn chán sao, Du Duyệt hoàn toàn đồng ý, nhưng vấn đề là chưa sắp xếp được thời gian làm việc chính xác để có thể đi du lịch được.
Cô cùng ba mẹ có mối quan hệ khá tốt, trong hôn nhân của ba mẹ không quá đè nặng chuyện tiền tài sự nghiệp, sở thích lớn nhất giữa hai người chính là ăn nhậu chơi bời, ở phương diện này cô có chút giống với ba mẹ, những người khác trong nhà họ Du đều một lòng một dạ nghĩ tới chuyện tranh quyền đạt lợi, thăng cấp tầng lớp, làm sao để làm mưa làm gió trên thương trường, Du Duyệt đã mệt mỏi, không có ý định muốn tham gia vào.
Hôn nhân của ba mẹ cũng không theo đuổi thứ như vậy, tự nhiên sẽ không đặt quá nhiều kỳ vọng vào con gái mình, năm mười lăm tuổi Du Duyệt gặp tai nạn xe cộ nghiêm trọng tới nỗi thiếu chút nữa là quy tiên, bởi vậy họ càng không có bất kỳ yêu cầu gì khác, chỉ cần cô có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình rồi ra đi vào lúc tuổi già, bọn họ cũng đã vui lắm rồi.
Về phần con trai cả Du Dương, anh ta có tâm tiếp xúc với nghiệp vụ của gia tộc, bọn họ cũng sẽ không ngăn cản, mỗi người đều có sự lựa chọn riêng cho cuộc sống của mình, bọn họ đã làm hết trách nhiệm của người làm ba mẹ, nghiêm túc nuôi dưỡng con cái thành người đến lúc nó thành đạt, những thứ khác không muốn can thiệp nhiều hơn rồi khiến mình không được thoải mái.
Tin nhắn thứ hai đến từ cô bạn thân Vương San San, là một bức hình trên bảng hot search, đầu bảng là #tiểu hoa đán mới nổi Đỗ Ngạn Chỉ qua đêm cùng người đàn ông bí ẩn, #yêu đương không công khai được đưa ra ánh sáng
Vương San San hẳn là đã bật cười: “Đây không phải là mặt Lục ảnh đế sao? Ở trong giới giải trí bao lâu rồi mà giờ lại biến thành người đàn ông bí ẩn?”
Lục ảnh đế mà cô ấy nói chính nói chính là em rể lúc trước của Du Duyệt, em trai ruột của Lục Việt Minh… Lục Việt Trạch.
Khi Lục Việt Trạch vào đại học đã tham gia vào phim điện ảnh mới của người anh em tốt, diễn xuất cư nhiên lại rất tốt, trời xui đất khiến lại đạt được danh hiệu ảnh đế của năm đó. Bọn họ từ nhỏ vốn đã tiếp xúc với sự giáo dục nghiêm khắc của giới nhà giàu, áp lực thật sự rất lớn, bà của anh ấy cảm thấy đau lòng cho cháu mình, cố gắng làm phân tán lực chú ý, cổ vũ cháu mình tới phim trường vào kỳ nghỉ đông và nghỉ hè.
Lục Việt Trạch thừa hưởng nét đẹp của mẹ, tính cách lại càng giống mẹ hơn, bộ dáng đẹp trai đoan chính, kỹ thuật diễn thiên bẩm hồn nhiên, trong bốn năm ngắn ngủi đã thu hút hơn một ngàn vạn fans, mỗi ngày có vô số cô gái kêu gào ở trên mạng đòi sinh con cho anh ấy.
Du Duyệt cũng biết cô gái tên Đỗ Ngạn Chỉ kia, là học muội của Lục Việt Trạch, tuy đã vào giới giải trí được ba năm nhưng vẫn chưa có tên tuổi, có trời mới biết bỗng dưng có một ngày cùng Lục Việt Trạch xuất hiện ở buổi tiệc sinh nhật của thiếu gia nhà họ Lục, từ đó tài nguyên về sau cũng trực tiếp cất cánh.
Theo như đạo diễn lừng danh Lê Sâm nói, Đỗ Ngạn Chỉ trời sinh để xuất hiện trên màn ảnh lớn, kỹ thuật diễn thiên phú lại cao, cho dù không có Lục Việt Trạch thì sớm hay muộn gì cũng nổi tiếng, mà đừng nói đến hiện tại Lục Việt Trạch quyết tâm muốn nâng đỡ bạn gái, Đỗ Ngạn Chỉ không nổi tiếng cũng khó.
Du Duyệt mở App ra, vừa vào đã thấy tin tức đứng ở hàng thứ hai của bảng hot search, đập vào mắt chính là bức ảnh không rõ mặt, độ phân giải vô cùng kém, cô cũng nhìn không ra đây là Lục Việt Trạch.
Cô hỏi Vương San San: “Có phải chị luyện hoả nhãn kim tinh hay không, làm sao có thể nhận ra vậy?”
Vương San San trả lời: “Chị và Đỗ Ngạn Chỉ ở trong cùng một đoàn phim đó nha, Lục ảnh đế gần đây ngày nào cũng tới thăm ban, quần áo với mũ quá rõ ràng, mọi người trong tổ đều biết.”
Sự việc của Đỗ Ngạn Chỉ và Lục Việt Trạch đã công khai bí mật ở trong giới giải trí, các paparazzi cùng một bộ phận fans phỏng chừng cũng đoán được tám phần người trong ảnh chụp bị tung ra là ai, nhưng với gia thế của nhà họ Lục, hiện tại Lục Việt Trạch lại bị tính là người ở ngoài vòng giải trí, vì thế Lục ảnh đế nổi tiếng khắp Giang Nam liền biến thành “Người đàn ông bí ẩn”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.