Ngân Doanh ngồi trên nóc đài quan sát của phong thành phóng ánh mắt nhìn ra cổng thành nơi có một đoàn người dài như con rắn,màu vàng chói lóa phát ra từ chiếc kiệu to lớn,nổi bật trong đoàn người.Nhưng người mà Ngân Doanh chú ý lại là người cưỡi ngựa,dẫn đầu đoàn người.Áo giáp vàng sáng bóng,đôi mắt sắc lém và cả cái khí tức tỏa ra từ người...hệ lôi...một năng lượng mạnh mẽ.Ngân Doanh nhếch miệng,lần đầu tiên cô cảm thấy một năng lượng lôi mạnh mẽ mà tinh khiết đến như vậy,năng lực của người này đáng để lưu tâm.Ánh mắt Ngân Doanh chuyển lạnh chuyển sáng người gầy,cao cao,trang phục cao quý với chòm râu dài,mão cao thêu hoa văn quỷ dị...Ngân Doanh híp mắt một đường dài.Dù chỉ là một ít nhưng năng lượng hắc ám đó giống hệt cái cô để từng nhận thấy. 
Lăng thành chủ dẫn theo một đoàn người gồm các trưởng tộc và một vài vị giữ trọng trách trong thành đứng tiếp đón.Người đàn ông gầy bước xuống ngựa,cười cười nói: 
- Đã lâu không gặp,Lăng thành chủ trông vẫn khỏe nhỉ? 
- Đã phiền quốc sư quan tâm!- Lăng thành chủ khách khí nói. 
Thiên Kì mặc dù khó chịu nhưng không thể hiện ra mặt,ẩn giấu nét mặt là tài năng của cậu.Đứng đằng sau cha mình,Thiên Kì cảm nhận được một ánh mắt chăm chú nhìn mình. 
Thiên Kì khó chịu ngẩng đầu lên.Chạm mắt với chàng hoàng tử vẫn ngồi trên ngựa.Cậu ngẩn người...sao lại là cậu ta? 
Tứ hoàng tử ban đầu hơi ngạc nhiên sau đó hơi gật đầu chào hỏi.Thiên Kì vô thức gật đầu nhưng sau đó vội nâng đầu mình lên.Tại sao phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-ruc-sang/2396681/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.