Tống Châm học bù cả tối, lại chơi game một lúc, cảm thấy cuộc sống của mình phong phú hơn rất nhiều, nhưng hôm sau vừa thức dậy cậu lại thấy vô cùng áp lực, bởi vì cậu cảm thấy mình đang trượt dài vào vực sâu mang tên Quan Vô Kiều, Tống Châm nghĩ thầm, cho dù mình bên nhau với đàn ông cũng kiên quyết không ở bên Quan Vô Kiều.
Chỉ số thông minh vốn không được bao nhiêu của cậu trước mặt Quan Vô Kiều trực tiếp tan biến, trái tim Quan Vô Kiều rất đen.
Sau khi xác định ý tưởng này, Tống Châm quyết tâm lúc nào cũng phải nhắc nhở mình không được giao động, hắn mạnh mặc hắn mạnh, thanh phong phất núi đồi, những lời này ý là cho dù Quan Vô Kiều làm gì cậu chỉ cần nhớ kỹ sau khi tốt nghiệp sẽ xóa Quan Vô Kiều xóa là được.
Nghĩ vậy tâm trạng Tống Châm thả lỏng hơn rất nhiều, giờ nghỉ trưa còn chạy đi chơi bóng với bạn học, đánh được một nửa, Quan Vô Kiều tới, bạn bè của cậu đều biết Quan Vô Kiều, kêu hắn vào chơi cùng, Quan Vô Kiều nhận lời, còn chào hỏi với Tống Châm.
Tống Châm: "..."
Cậu vừa thấy Quan Vô Kiều đến là cả người cảm thấy không ổn, chơi chưa được mấy phút đã không cẩn thận té ngã, đầu gối lẫn lòng bàn tay đều bị xước da.
Quan Vô Kiều vứt bóng sang một bên, giống như người giám hộ xách cậu lên dạy dỗ, "Cậu làm cái gì vậy hả?"
Quan Vô Kiều dẫn Tống Châm về phòng ngủ của mình, giúp Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-mot-inch/2520289/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.