Stefan cỡi ngựa từ từ tiến vào ngôi làng của Latzko, người của anh rải đều sau lưng. Trước kia anh đã từng đến đây, khoảng bảy năm trước, khi anh đã có một trận cãi cọ với cô bồ và cô ta đã chạy về nhà cha cô ta là Latzko. Stefan đã đến để hoà giải với cô, giải thích với cô là anh không được cô đối xử công bằng, chỉ là một việc cãi cọ nhỏ mà giờ đây anh không còn nhớ là chuyện gì. Và Arina rất vui mừng vì anh đã đến để rước cô về. Tuy nhiên, một tên bồ cũ của cô đã phản đối và khăng khăng đòi Stefan phải đấu với hắn ta để có được cô. Anh không muốn cô tới nỗi phải tranh giành đến vậy nhưng anh cũng làm theo yêu cầu của hắn và anh đã thắng. Thật nực cười khi mối quan hệ với Arina chỉ kéo dài thêm được vài tháng sau đó mà thôi.
Latzko bước ra khỏi nhà để đón anh và hiển nhiên là đã nhớ ra anh, nụ cười trên mặt hắn chứng tỏ điều ấy. Sao lại không nhớ được nhỉ? Tên cướp xảo trá này đã không hài lòng khi đứa con gái cứng đầu muốn rời khỏi hắn ta một lần nữa, bảy năm trước. Và hắn đã bắt Stefan trả 50 đồng khi anh có thể mang cô ta đi, ngay sau khi Stefan tham dự trận đấu và đã thắng.
“Việc gì đã đưa cậu đến đây vậy, Stefan?”
Hai người đàn ông khác đến với Latzko, đứng chờ ngay trước cửa nhà hắn ta. Stefan không thích khi nhìn thấy Pavel là một trong hai tên đó, và hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-lac-loai-once-a-princess/2475831/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.