“Anh có thể nào hôn tôi không?”
Vasili đứng thẳng người cứng đơ, không tin những gì mình vừa nghe, “Cô vừa nói gì?”
Tanya đỏ ửng mặt nhưng vẫn không bỏ cuộc. Họ đã đến rất gần Cardinia. Cô được họ cho biết là chỉ còn ba hay bốn ngày nữa thôi. Nhưng kể từ khi rời khỏi Danzig, Stefan lại cố tình lẩn tránh cô, không phải là hoàn toàn như khi ở trên tàu Carpathia, mà gần giống như vậy.
Hầu như là ngay lập tức anh không đi chung xe với cô nữa mà nhờ Serge hay Lazar, có khi cả hai, đi chung với cô thay cho anh, trong khi anh đi chung xe với Vasili và những người lính gác bên ngoài. Bây giờ cô may mắn lắm mới thấy được dáng anh qua cửa sổ. Anh cũng không nói chuyện với cô khi bọn họ ngừng chân tại những ngôi làng để ăn uống hay ngủ qua đêm. Có một lần bọn họ dựng trại ngủ ngoài trời, nhưng cô cũng chẳng biết anh ngủ ở đâu.
Khi họ rời khỏi Danzig, giống như là họ đã để lại sau lưng nền văn minh. Vùng quê rất hoang vắng và cằn cỗi vì đang là mùa đông. Nhà cửa hay nông trại rất khó nhìn thấy, những thị phố lại còn khó gặp hơn.Thỉnh thoảng, một vài toà lâu đài hiện ra làm cho Tanya thấy thích thú, nhưng không được lâu. Những đám sương mù thỉnh thoảng bao bọc họ hoàn toàn, rất khó nhìn ra đường đi cho dù chỉ vài thước trước mặt. Cô chưa hưởng được một ngày nắng đẹp nào. Trời mưa thường xuyên và ngày hôm qua còn có tuyết rơi thưa thớt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-lac-loai-once-a-princess/2475827/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.