Quaresma và đồng đội mang một bụng bực tức, ngồi nghe huấn luyện viên chính giáo huấn ngay trong phòng thay đồ, tâm trạng ngày một kém. Thậm chí hầu như không ai nói với ai câu nào, người nào cũng một bụng oán khí.
Biết làm sao được, Belenenses như một tảng đá trong cống rãnh, vừa cứng vừa thúi, sừng sững không ngã, dù mưa sa bão táp thế nào đi nữa. Porto trong gần 30 phút cuối hiệp một điên cuồng tổ chức tấn công, nhưng cũng không một lần đạt được như ý nguyện. Mười lăm cú sút về phía cầu môn, thì hết mười hai quả là bị cản phá ra ngoài, còn lại ba quả thì giống như công cụ phát tiết sự bực bội của Quaresma và Adriano, khi bóng trực tiếp bay thẳng lên khán đài.
Huấn luyện viên Jesualdo Ferreira cũng vô cùng bất đắc dĩ. Gặp phòng thủ như thế này không phải là lần một lần hai, nhưng gặp phòng thủ vững chắc như thế này thì quả thật lần đầu tiên ông thấy được ở một câu lạc bộ Bồ Đào Nha. ch.ết ở chỗ là, Porto không thể toàn lực dâng cao, chỉ có thể thông qua chuyền khống chế mà thẩm thấu vào.
Nếu một khi Porto dám có ý đồ tổng lực tấn công, một khi bị cắt bóng, lập tức sẽ có một đường chuyền dài về phía cầu môn của đội nhà. Mà ngặt một nỗi, nếu chỉ riêng tên nhóc 16 tuổi kia chuyền bóng thì thôi đi, đằng này không biết mấy tên hậu vệ của Belenenses đầu óc có bị rút gân không, nguyên một đám hóa thân thành Pirlo nhị thế, chuyền bóng dài một cú lại một cú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-hi-vong/5195832/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.