Biên Hòa tháng Tư, thời tiết vô cùng khắc nghiệt, nắng nóng kéo dài cộng với không khí chuẩn bị nghỉ lễ kéo giảm sự nhiệt tình của các cầu thủ.
Trên sân Biên Hòa, Quốc Tuấn chống hai chân thở dốc, sắc mặt nặng nề. Bên cạnh là Hoài Anh và Tiến Quốc, cả ba đang trong giai đoạn huấn luyện đặc biệt cùng với thầy Bảo.
Chỉ thấy thầy Bảo đứng bên cạnh, sắc mặt nghiêm túc quát lớn :”Nỗ lực lên nào, Tùng hiện tại đã là cầu thủ chuyên nghiệp cấp bậc châu Âu rồi, đám các cậu kể cả U18 câu lạc bộ hạng chót như Strata Đồng Nai còn không lên được, mặt mũi này tôi không giữ nổi cho các cậu, ra đường đừng bảo là học trò của tôi, mất mặt”
Ba thằng sắc mặt tái nhợt, cắn răng tiếp tục luyện tập. Được cái ba tên nhóc này vẫn tính có chút năng khiếu, nếu không ông cũng không bỏ phí thời gian luyện tập cho chúng. Dù gì giáo án này cũng đưa đến từ Belenenses, gần sát thực tế nhất cho cầu thủ thể chất yếu như đám nhóc này.
Đồng thời, ông luôn dùng Tùng làm tấm gương khích lệ đám nhóc này, nhưng ba đứa vẫn luôn không tỏ ra gì là không chịu phục hoặc không cam lòng. Có lẽ, khoảng thời gian đầu tiếp xúc với Tùng, ba đứa đã bị đánh phục rồi, không mảy may tỏ ra chút đố kị nào.
Cũng chính vì nguyên nhân này, ông mới chịu bỏ thời gian huấn luyện riêng cho chúng. Một cầu thủ chuyên nghiệp, có ý chí vươn lên, có sự kiêu ngạo với bản thân là tốt, nhưng nếu chất chứa tâm lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-hi-vong/5195830/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.