Trong phòng thay đồ lúc này tràn ngập tiếng cười, mọi người tuy mệt mỏi nhưng tràn đầy hân hoan cứ như đã giành được chức vô địch. Dẫu sao, vượt qua được Braga đã là một chuyện không dễ, chứ đừng nói đến đối thủ tiếp theo là Sporting Lisbon.
Mọi người đều không hi vọng gì ở trận chung kết, nên cũng vô cùng thoải mái khi đã đạt được vé vào Europa League. Đây chính là bàn đạp giúp thể hiện giá trị của họ, có thể được hợp đồng đãi ngộ cao hơn, hay thậm chí là được đào đi câu lạc bộ khác. Dù sao, cầu thủ chuyên nghiệp cũng cần phải thực tế đối mặt với lợi ích, càng thi đấu tốt, lợi ích họ nhận về sẽ càng nhiều.
Tùng ngồi cạnh Dady và Costa, gương mặt cũng không nén được sự hưng phấn. Hai tên cộm cán kế bên thì cười cười vui vẻ, riêng Dady thì có vẻ khá kích động. Dù sao, ở cái tuổi 26 như anh hiện tại, không khao khát gì hơn một chiếc cúp vô địch. Mặc dù đối thủ trận tiếp theo quá mạnh mẽ, nhưng biết đâu được, ước mơ nâng cúp của anh có thể trở thành hiện thực thì sao? Jorge Jesus bước vào phòng thay đồ, không để ý đến các cầu thủ ăn mừng quá khích, cười cười nói :”Tốt rồi, các cậu, khi nào chúng ta giành được cúp Liên Đoàn, chúng ta sẽ ăn mừng tiếp tục. Hiện giờ, chúng ta sẽ giải tán, ngày mai huấn luyện phục hồi, các cậu phải có mặt đúng giờ."
Mắt ông đảo qua toàn thể các cầu thủ, nói tiếp :"Chỉ 2 ngày nữa là chúng ta phải tiếp đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-hi-vong/5195827/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.