Sau trận đấu với đội Biên Hòa 1, Tùng và các đồng đội được nghỉ 2 ngày để chuẩn bị cho trận chung kết.
Ngay sáng hôm sau, sau khi thực hiện các bài tập cá nhân của mình, Tùng đề nghị với thầy Sơn về việc tiếp tục diễn luyện chiến thuật phòng ngự phản công. Cả bọn kéo nhau ra sân bóng, cùng nhau tiến hanh các bài tập cơ bản, đồng thời tiến hành đấu tập giữa hai đội hình nhằm có sự chuẩn bị cao nhất cho trận chung kết
Mặc dù chênh lệch trình độ của đội dự bị và đối thủ sắp tới là rất lớn, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ đành không trâu bắt chó đi cày mà thôi. Hi vọng sự chuẩn bị này sẽ làm giảm áp lực tâm lý của toàn đội trước một đối thủ mạnh như đội Biên Hòa 2
Sau buổi tập, Tùng vẫn tiếp tục ở lại để tự rèn luyện thêm. Nhìn bóng lưng cô độc của Tùng trên sân bóng, thầy Sơn rất cảm khái sự hiểu chuyện và cố gắng của Tùng, hầu như chưa bao giờ thấy cậu ngừng nỗ lực cả.
Bất ngờ, thầy Sơn nhận ra có người đang đến gần Tùng. Đó là một người trung niên cao to, có vẻ như là dân thể thao.
Huấn luyện viên Hoàng Ngọc Tuấn đến gần Tùng và nói: “Với trình độ của cậu, việc luyện tập như thế này không có ý nghĩa gì đâu”
Tùng nghi hoặc nhìn ông, cảm giác kì lạ, Tùng tin chắc mình chưa gặp người này bao giờ cả.
Huấn luyện viên Hoàng Ngọc Tuấn nói tiếp: “Với mỗi độ tuổi, mỗi trình độ khác nhau sẽ có phương thức huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-hi-vong/5195689/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.